Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjrty3sB1
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dưới nhìn chăm chú cùng nụ cười quen thuộc của mẹ, tôi ăn hết cả nồi thịt hầm.
ợ no tiếng muốn đi dọn dẹp thì bị ngăn .
“Để mẹ dọn, con đi nghỉ ngơi đi.”
Tôi không thể làm khác ngoài việc ôm bụng đi sân , ngồi trên ghế tiêu cơm, ngắm đám mây bay . phát hiện bóng dáng của mẹ trong góc phòng, tôi liếc nhìn thì thấy mẹ đang lưng phía tôi, đang hổ đói vồ mồi ăn trong tay.
Haiz, mà nói không đói chứ, xem vẫn đói bụng mà… Tôi thầm.
Lẽ nào đang ăn đồ cặn của tôi bỏ ?
Tôi tới đây, trong lòng cũng không khỏi cảm thấy chút áy náy.
, mẹ từ cửa , ngồi yên ở giữa gian chính nhìn cỗ qu/an t/ài trong góc tối .
Biểu cảm của mẹ từ từ trở nên ngây dại.
“… Mẹ?”
không phản ứng.
“Mẹ, hay chúng ta dời cỗ qu/an t/ài này đi đi, bày trong cứ xui xẻo sao sao á.”
Tôi vừa nói vừa đi phía .
Lòng thầm này còn xui xẻo hơn cả mấy thứ vòng hoa nữa cơ?
Thế nhưng mẹ vẫn không đáp , chỉ dùng ánh ngây dại nhìn qu/an t/ài.
“… Mẹ!”
Tiếng gọi này cuối cùng cũng làm phản ứng, phút chốc nhìn tôi.
Tôi bỗng lùi bước.
Trong đôi của không đen, chỉ trắng đ/áng s/ợ.
đúng hai con trắng dã không đen, tôi không nhìn nhầm.
Hai giây , đôi con ngươi mới vội vàng chuyển động đồng hồ quả lắc, hai đen cũng từ từ … Từ trong hốc chính giữa.
Tôi đổ mồ hôi lạnh từ từ lùi , bỗng nhận thức được đang xảy chuyện . Mẹ tôi ngoắt qua, cũng không di chuyển theo cùng với hành động xoay … Chúng vẫn đứng ngay tại chỗ nhìn cỗ qu/an t/ài ở trước .
Dường mẹ cũng để ý tới sự khác thường của mình, chùi chùi mặt, cười nói: “Chắc mẹ hơi mệt rồi, mẹ phòng ngủ chút nhé.”
nói xong, cũng đi phòng của mình.
Tôi đi phía ghế, thẫn thờ ngồi xuống.
Rốt cuộc chuyện này nào.
Trên mẹ… Rốt cuộc xảy rồi?
Tôi lạnh sống lưng, càng càng sợ, cảm giác khó chịu từ trong dạ dày cũng từ từ dâng lên. Tôi thầm thể nãy ăn quá no nên không tiêu hoá được, nên đứng lên định đi ngoài dạo tiêu bớt cơm, cũng tiện để thả lỏng óc, ngừng những dòng suy đoán đ/áng s/ợ ở trong . Tôi không muốn đi xuống thôn… Bởi vì không muốn nhìn thấy vẻ mặt thể nhìn thấy m/a của đám trong thôn, nên khỏi cửa sân, đi hướng tây bắc phía núi.