Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 10

"Thiếu gia, cố gắng đừng đánh vào mặt, số răng rụng tối đa cái."

"Thiếu gia, diện tích bầm dập ở phần mềm thân trên xin khống chế trong phạm vi 15cm."

"Thiếu gia, khuyến nghị dùng thế khóa, gây ngạt tạm thời khiến bất tỉnh sẽ không tính gây tích."

Cuối cùng, cú siết họng gọn gàng đẹp .

Trương Húc trợn trắng , mềm oặt ngã , bảo vệ lôi ra ngoài như kéo chó chết.

Cố phủi phủi , lắc lư tới, cánh ôm chặt lấy vai tôi: "Đẹp trai không?"

Tôi gật thật thà.

Cậu sát , giọng nghèn nghẹn đáng : "Vậy cái thẻ tốt tối , thu được không?"

Cố lặng lẽ tháo kính râm, đôi đỏ hoe như thỏ: "Cầu xin …"

Tôi ngớ ra: "Cậu thật sự cả đêm à?"

Cố cắn , y như cún ấm ức.

Tôi thoáng thấy mu bàn cậu vết xước nhỏ: "Á, cậu rồi!"

này lập tức nghiêng dựa vào tôi: "Đau… đau quá… thằng cặn bã kia da dày ghê, hu hu…"

Hết cách, tôi phải dắt cậu bệnh viện băng bó. Chứ để cậu um sùm ở công ty thì khác gì cái ấm nước sôi.

Cô y tá nhìn vết lúng túng: "Hai mà tới trễ 5 phút, chắc vết tự lành, chẳng cần băng bó đâu."

Cuối cùng kê mỗi lọ cồn i-ốt, bảo về tự bôi.

Cố đưa tôi về dưới nhà: "Hôm nay khỏi làm, tôi xin nghỉ cho rồi. Những lời đồn kia để tôi xử, mai làm sẽ không nghe thấy nữa."

Ngón thon xoay xoay vô lăng, giọng trầm : "Còn tôi thì không cần lo. đêm , tuần . Hôm nay còn , không biết thêm đêm chết luôn không…"

Đúng chiêu "giả chết dụ ", chuyển từ sói sang cún nhanh gọn.

Tôi phì : "Em trai, vết này còn chưa bằng nốt muỗi cắn."

Cố thở , phất : "Thôi, . Đừng quay , tôi không sao đâu."

Tôi mỉm bước xe.

được hai bước, tôi quay .

Cố như cún thấy chủ nhân ngoái , tai dựng đứng.

Tôi tựa vào cửa xe, khóe cong: "Nhà tôi mèo biết nhào lộn, cậu muốn xem không?"

Nhà thì làm gì mèo. Nhưng sắp chó rồi.

Vừa đóng cửa, tôi đè Cố cửa .

Lần này cậu khôn ra rồi. Hơi thở gấp gáp, nhưng nghiêng tránh: " chịu trách nhiệm không? Hôm trước xong chạy mất, đó phải phong cách giai cấp vô sản không? Không phải 'không lấy của dân cây kim sợi chỉ' sao? Sao ta free thế?"

Tôi chỉ , không trả lời.

móc cậu, kia thong thả cởi từng cúc áo sơ mi.

Xương quai xanh, làn da… phơi bày trong không khí.

Cố cuối cùng hàng, trán tì vai tôi, giọng khàn: "… đừng câu tôi nữa…"

Tôi nắm cà vạt cậu, quấn chặt trong , ép cậu : "Cậu muốn danh phận gì? … chó của ?"

ép , hơi thở nóng rực phả tôi, ửng đỏ: "Gâu… bà xã ."

Nụ nóng bỏng rơi , hơi thở quấn quýt, bóng hình chồng nhau.

Cái "eo công chó" của trai trẻ đúng không đùa được.

Giữa chừng nghỉ chút để ăn loa bữa tối trên giường.

Nhưng chưa yên, Cố quấn lấy.

Tôi đến mềm nhũn, cố đẩy ra: "Xem tivi , hoặc bàn triết học được."

"Không." Cậu giữ chặt tôi, ấn đỉnh .

Từ trên nhìn , hàng mi đổ bóng dưới , khóe không đứng đắn: "Hôm tôi đã cả đêm…"

Ngón lướt khóe tôi, tiếp: "Hôm nay, tới lượt cho tôi nghe."

Tùy chỉnh
Danh sách chương