Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8KgbUSTSUf

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

Cả phòng lặng ngắt tờ, còn giọng trầm ổn, bình tĩnh nước phẳng lặng ông chủ. Nhưng trong lòng tôi, từng câu từng chữ bùng nổ thành ngọn lửa dữ dội.

"Thấy chưa, tôi sai mà!"

Anh cuối thoát được, theo phản xạ y hồi nhỏ, vỗ nhẹ tôi cái.

"Đừng vỗ nó!"

"Con bé ghét nhất là bị khác đập vào ."

Giọng ông chủ vang trước cả khi tôi kịp càu nhàu.

Ơ? Khoan… sao ông tôi ghét nhất là bị đụng vào ?

Anh tôi tức lải nhải:

"Anh ngay mà! đó trên bàn rượu, mắt hắn dán chặt trên , rời giây!"

"Nhìn uống hai ngụm rượu mà lông mày hắn cau , kiểu sắp kẹp chết con ruồi giữa đó luôn!"

"Hèn chi anh thấy lạ lạ, hóa ra hắn coi anh là tình địch à?!"

Anh ta vừa gãi vừa lầm bầm tự chuyện.

Tôi dám tiếng, lén liếc sang ông chủ, thấy ông cúi thấp… thấp…

"Dù gì anh ông chủ, ai cho anh mối quan hệ chúng tôi à? Anh … chưa từng hỏi thử sao?"

Trước câu chất vấn, gương trắng trẻo, nho nhã diễn viên điện ảnh ông chủ bỗng mang vẻ quyết liệt, kiểu quyết phen sống mái.

"Trước , tôi thực sự . Sau … tôi đoán được rồi."

Ông khẽ thở dài, gương hiểu sao đầy vẻ cô đơn, mất mát.

"Tôi nghĩ… hai thể tùy về ăn cơm với nhau… vậy chắc hẳn… là vợ chồng rồi."

Ông chủ khẽ cắn môi.

"Đừng bậy!"

"Đừng bậy!"

Tôi và anh đồng thanh hét , dọa ông chủ giật mình, ngây ra tượng.

"Anh là anh tôi!"

"Nó là gái tôi!"

Chúng tôi gần bật ra, sợ chậm nhịp là ta hiểu lầm mất.

"Anh… ?"

"… gái?"

Ông chủ vẫn đơ , ngón tay tôi rồi sang anh , qua .

"Hai … thật sự là anh ruột?"

Anh tôi thở dài, mở điện thoại, bật màn hình khóa – ảnh gia đình chúng tôi. Rồi đưa cho ông chủ xem:

"Thế nào, giờ tin chưa?"

Gương ông chủ thoáng chốc nhẹ nhõm hẳn.

Anh tôi nhoèn miệng cười đầy ẩn ý:

"Thế… hợp đồng ký ? tôi dắt gái tôi về ăn cơm đây này."

Ông chủ khựng chút, rồi tức mỉm cười, gật lia lịa:

"Ký ký, tôi ký!"

Cứ vậy, hợp đồng cuối hoàn tất thuận lợi.

Dưới sự "kéo lê lết" anh , ông chủ bị ép buộc, nửa tự nguyện nửa miễn cưỡng, theo tôi và anh về .

ba mẹ cực kỳ vui, nấu bàn đầy ụ toàn món ngon. quên dặn tôi với anh :

"Dọn dẹp tử tế chút, lát nữa khách quý đến."

Kết quả vừa bước vào cửa, mới phát hiện "khách quý" chính là bà mai nổi tiếng khu chung cư – dì Trương.

Nơi nào dì xuất hiện, chó đi ngang chẳng thể độc thân.

"Ôi giời ơi, đây chính là cô con gái xinh đẹp mình đó à! Trời đất, xinh thế này… tôi vừa giới thiệu cho cháu chàng nhé, nhìn qua thôi là thấy tướng phu thê rồi!"

Anh tôi thấy tình hình ổn, tức rụt cổ chạy trốn rùa. Trước khi chạy, còn quên ghé tai tôi thầm đắc ý:

"Ô hô, dắt ông chủ về… kịch hay để xem rồi!"

Thế là, trong tức xuất hiện cảnh tượng siêu kỳ quặc.

Tùy chỉnh
Danh sách chương