Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

Đây xe nhà tôi mua, xe tôi lúc nào ở đây. Tôi định tạm thời xe ở trung tâm thương mại bên cạnh. Dù phải trả thêm tiền gửi xe, còn hơn để xe nhóc kia phá hoại.

Tôi vừa nổ máy xe, một Porsche mới coóng chạy qua trước mặt.

Đây thứ chạy qua tôi rồi. Hình như anh ta đang tìm xe, nhưng các trên mặt đất đều kín mít.

Tôi chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo. Tuy tôi thấy Toyota cũ mình và Porsche khác nhau một trời một vực. Nhưng đều màu đen, bốn bánh, chắc không phân biệt đâu. chỉ biết mỗi xe tôi.

tôi có thể né , thì sau còn vô số khác. Chi bằng cho một bài học nhớ đời.

Tôi hạ cửa sổ xe, gọi chủ xe , tôi chuẩn ra ngoài, tiện thể nhường luôn xe cho anh ấy.

Chủ xe mừng rỡ nhận lấy xe, gọn gàng. Lúc lái xe ra khỏi khu chung cư, tôi thầm mong chủ xe đã mua hiểm xe.

Tôi cứ tưởng cùng lắm chỉ phá hỏng lốp hay trầy xước sơn xe. Ai ngờ xảy ra chuyện nghiêm trọng đến thế.

Lòng tôi có chút bất an, tay chân luống cuống ngồi bên ăn. Nghĩ đi nghĩ , vụ tai nạn kiểu gì không thể đổ lên đầu tôi , tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

mẹ tôi loay hoay buổi sáng, bày một mâm cơm đầy ắp. Mẹ tôi bưng ra đĩa cá hoàng ngừ hấp, tươi cười sắp ăn cơm rồi. Nói đoạn bếp chuẩn đĩa hoa quả tráng miệng.

tôi đặt điện thoại xuống, gắp ngay một miếng bụng cá, nhồm nhoàm ăn ngon lành.

Tôi hơi nhíu mày. Dù nhà tôi thân thiết, nhưng quá tự nhiên rồi đấy. ruột tôi, theo phép tắc, anh chưa ngồi xuống, không ai phép động đũa trước.

thím tôi đều người địa phương, thừa biết phép tắc, vậy mà vẫn hồn nhiên ăn uống. Đến khi mẹ tôi cởi tạp dề ra ngồi , tất các món ăn đã xới tung lên .

Rõ ràng, thím tôi chẳng coi chúng tôi ra gì.

Đại nhà ta thích ăn tôm, đến ăn nhiều .”

Thím tôi gắp đĩa tôm rang tỏi, mười gắp sạch bát .

nhóc ăn ngồm ngoàm, mồm miệng bóng nhẫy, vứt ngay cái vụ gây họa vừa rồi ra khỏi đầu.

gào lên: “ còn muốn ăn mực nữa! Mực !”

bốc đĩa mực, đổ bát mình. tôi chỉ biết cười trừ bất lực, nói: “Ôi dào, ăn sao nhiều thế. Anh thích ăn mực mà, để phần anh ấy một ít đi.”

nhóc hừ một tiếng: “ ăn không thì đổ đi! không cho anh ấy ăn!”

Sắc mặt mẹ tôi thoáng biến đổi. tôi vội vàng xoa dịu: “Trẻ nói năng không kiêng kỵ, không kiêng kỵ mà! Đại nhà ta ngoan ngoãn hiểu chuyện lắm, đang trêu anh thôi! Đúng không Đại ? Đến cười với anh một cái nào~”

nhóc kéo khóe mắt làm mặt quỷ với tôi, lè lưỡi trêu tức. tay tôi dưới gầm nghiến chặt thành nắm đấm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương