Người Đàn Bà Không Hoàn Hảo

Người Đàn Bà Không Hoàn Hảo

Hoàn thành
5 Chương
4

Giới thiệu truyện

Sau ca phẫu thuật cắt bỏ tử cung thành công, chồng tôi – Tôn Dương – cùng bố mẹ chồng đứng vây quanh giường bệnh, ai nấy đều mang vẻ mặt khó xử.

Mãi cho đến khi mẹ chồng – người xưa nay nổi tiếng chua ngoa – phá tan bầu không khí im lặng bằng một tiếng cười gượng gạo, rồi cất lời:

“Tiểu Kỳ à, giờ phẫu thuật cũng xong rồi, con tính thế nào tiếp theo?”

“Tính gì được chứ? Dưỡng bệnh thôi.”

Tôi cau mày, nghi ngờ liếc nhìn bà ta, nhận ra lời nói có ẩn ý bèn hỏi lại:

“Mẹ có chuyện gì muốn nói à?”

Mẹ chồng liếc sang hai người đàn ông trong nhà rồi chậm rãi nói:

“Tiểu Kỳ, con xem, ca mổ tuy thành công, nhưng nhà mình vẫn chưa có lấy một đứa con trai. Tôn Dương thì còn trẻ…”

Hử?

Tôi cắt lời bà ta:

“Có thể đừng nhắc tới chuyện con trai nữa không? Tôi thế này rồi. Hay là… mẹ lên chùa cầu phúc giúp đi?”

Bên kia, Tôn Dương mặt mày nghiêm túc, thản nhiên châm điếu thuốc ngay trong phòng bệnh, rít một hơi rồi bảo:

“Tiểu Kỳ, em nên hiểu chuyện chút, đừng nói mẹ như thế.”

Tôi sững người, rồi bất giác bật cười vì tức giận.

Tôi cố giữ bình tĩnh, nhìn thẳng vào mắt anh ta:

“Tôn Dương, hai năm trước khi em sinh Hinh Hinh, anh từng nói chỉ cần một nhà ba người là đủ, còn nói em không cần phải chịu khổ sinh nở nữa. Bây giờ em đã mất cả tử cung, anh bảo em hiểu chuyện kiểu gì đây?”

Tôn Dương đáp:

“Anh không có ý đó. Chẳng phải bố mẹ cũng chỉ lo lắng thôi sao? Không có con trai, thì sau này ai chăm lo cho tụi mình?”