Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

16.

Đến tháng năm của thai kỳ, tôi đầu cơ thể cực kỳ khó chịu.

Không chỉ mỏi mệt, nôn nao, mà nào cũng gặp ác mộng.

Trong mơ, một đứa trẻ đỏ hỏn đầy máu nằm trên sàn lạnh buốt,

khóc nức nở gọi tôi:

“Mẹ ơi cứu con với… con không muốn đi mẹ khác đâu…”

Mỗi lần dậy, nước mắt tôi đã ướt đẫm cả gối.

Tôi kể lại với Dương Đoan, lập tức hốt hoảng,

liền mời một vị đại sư phong thủy có tiếng tới nhà.

Vị đại sư này đúng là có nghề.

xét khắp phòng một lúc, cuối cùng tìm dưới gầm giường tôi một chuỗi đen nhánh.

Ông ta cầm lên, mặt liền sa sầm:

“Đây là ‘Chuỗi đổi thai’. này âm độc đến rợn người.”

“Nó có thể đổi thai nhi giữa hai người phụ nữ đang mang thai.”

“Tức là… con của cô sẽ bị chuyển sang người khác!”

Tôi chết lặng.

Đại sư lại thêm, đứa con trong tôi có phúc khí rất lớn,

một khi sinh ra sẽ mang lại mắn cho cả gia đình.

“Ai mà có thể xuống tay đặt này, chắn là hận cô đến tận xương tuỷ.”

Tôi gần như không cần nghĩ cũng là ai — Hứa Nghênh Xuân.

Ngay lập tức, tôi mở toàn bộ camera trong nhà để lại.

Quả nhiên, một người quen thuộc xuất hiện.

Bà ta… không xin làm được giúp việc,

liền giả làm người làm giờ để lén lút chui vào nhà.

Hôm đó tôi không có nhà, người giúp việc lại không nhận ra bà ta.

là Hứa Nghênh Xuân có cơ hội lẻn vào.

Bà ta lén chui vào phòng tôi, nhét chuỗi đổi thai xuống gầm giường.

Tôi nhìn chằm chằm vào chuỗi đen ngòm trong tay,

khóe môi không nhịn được nhếch lên lạnh lùng.

Muốn đổi thai sao?

Tôi thành toàn cho bà!

Nhưng được “đổi” ra lại là cái gì…

thì không còn do bà ta quyết định nữa.

Tôi lập tức sai người đem chuỗi đó tới một trang trại nuôi heo cách trăm cây số,

ném thẳng vào chuồng của một con heo nái đang mang thai.

đó, tôi đầu… trông đợi “cháu nội” của Hứa Nghênh Xuân sẽ trông như nào.

Trong tháng trước ngày sinh, tôi ngày nào cũng đăng ảnh khoe:

nào là phòng cho em , vàng, rồi cả nhà mặt tiền chuẩn bị tặng con.

Tất cả những bài đăng đó — chỉ mở cho Hứa Nghênh Xuân .

Bà ta ghen đến mức phát điên, nhưng chỉ có thể lén lút dõi trong tối.

Cho đến khi tôi sắp chuyển dạ…

17.

Để chuỗi đổi thai phát huy tác dụng tốt nhất,

Hứa Nghênh Xuân nghiến răng cho con dâu mình nhập viện cùng bệnh viện với tôi.

Chỉ khác là tôi nằm khu cao cấp, còn họ thì chen nhau trong phòng bệnh thường.

được tin đó, tôi chỉ nhếch môi cười.

Không uổng công tôi cố “làm rò rỉ” thông tin bệnh viện.

Hứa Nghênh Xuân tưởng mọi đã như bắp,

vội vàng đến tận phòng tôi để khoe khoang.

Bà ta còn muốn đâm cho tôi tức đến khó sinh, dằn mặt cho hả dạ.

Lợi dụng lúc bảo vệ ngoài cửa đổi ca, bà ta lẻn vào phòng,

nét mặt hả hê như thể sắp ôm trọn thiên mệnh.

“Mày tưởng mày mắn ? Cả cái đống tài sản nhà mày sớm muộn cũng sẽ vào tay tao!”

“Tao đã mời cao nhân làm phép rồi, đứa con mang vận nhà mày giờ nằm trong dâu tao rồi!”

“Còn trong mày á? Thai chết lưu, chờ mà đem chôn thôi!”

Tôi giả bộ khiếp sợ, nước mắt lưng tròng.

Rồi vung tay chụp ngay cái ly trên bàn phang một phát vào trán bà ta.

Bà ta vừa đau vừa tức, máu me đầy trán, còn chưa kịp hoàn hồn đã hét toáng lên đòi kiện đòi bồi thường.

Tiếng ồn ào khiến bảo vệ lập tức quay lại, không một câu đã lôi bà ta thẳng cổ ra ngoài.

Tôi lắc lắc cổ tay, tinh thần phấn chấn.

Cảm giác hoảng loạn vì sắp sinh cũng đó mà bay biến sạch sẽ.

Có khỉ nhảy nhót trước mặt, tâm trạng còn có chỗ để xả.

Tôi vào phòng sinh mà miệng còn đang nghêu ngao hát.

Cậu nhóc trong cũng hiểu , chẳng làm khó mẹ tí nào.

Chỉ mất tiếng là tôi sinh xong — là một trai khỏe mạnh.

Mẹ tròn con vuông, tôi chẳng chịu tí khổ nào.

Nghe con dâu Hứa Nghênh Xuân suýt nữa thì khó sinh vì thai quá to.

mà cấp cứu kịp thời nên mẹ tròn con vuông.

Tôi đang đùa giỡn với cục cưng trong lòng thì y tá vừa thay ca vừa tám rôm rả:

“Cái đứa đó sinh ra mặt mũi thì y như đầu heo,

tiếng khóc cũng không giống người mà là kiểu… ủn ỉn.”

“Tụi em lúc đó ai cũng sững người, chưa từng cảnh tượng nào lạ như !”

“Chị , sao một con người lại có thể đẻ ra như vậy chứ?”

Tôi cười khẽ, thuận miệng đáp:

“Ai được, đâu nhà họ làm gì thất đức nên ông trời trừng phạt cũng nên.”

Ai ngờ cái chuỗi đổi thai kia lại linh đến vậy!

Nếu không phải tôi cảnh giác sớm, có lẽ đứa con tôi đang ôm trong lòng bây giờ đã bị hoán đổi rồi.

Còn Hứa Nghênh Xuân thì không chấp nhận nổi sự thật.

Bà ta làm loạn cả bệnh viện, gào ầm lên bệnh viện tráo cháu nội của bà ta.

Bệnh viện đã hết lời giải thích, còn đưa cả đoạn camera giám sát ra chứng minh.

Nhưng Hứa Nghênh Xuân kiên quyết không chịu nghe, dẫn nguyên một đoàn người tới gây náo loạn.

Bà ta lôi cả chồng quẳng giữa sảnh bệnh viện như quăng một cái túi rác.

Lại thêm con dâu đứng bên phụ họa, chỉ tay chỉ chân tố bệnh viện “tráo cháu nội của họ” ngay sau ca sinh.

“Đứa thật sự của chúng tôi! chắn bị chuyển sang phòng VIP888!”

Mà khổ nỗi, phòng VIP888 kia—người đang đó… là tôi.

18.

Tôi vừa cho con bú, vừa livestream trên điện thoại.

Trên màn hình, Hứa Nghênh Xuân và ôm nhau khóc lóc thảm thiết, gào rằng con mình bị tráo đổi.

Còn “ heo con” của nhà họ thì vì quá kỳ lạ mà trở thành đề tài nóng, khiến không ít người hiếu kỳ dõi.

Cư dân mạng đầu chia phe.

Có người thương cảm cho nhà họ Hứa, nhưng cũng không ít người táo, dựa vào bằng chứng bệnh viện công khai, đặt nghi vấn rằng nhà họ đang cố bịa để câu fame.

Hứa Nghênh Xuân hình không ổn, lập tức chặn sạch những người chất vấn mình.

Nhưng càng làm , lại càng khiến nghi ngờ lan rộng như cháy rừng.

Và đúng lúc đó, tôi tung ra câu đầu tiên.

【Tài liệu chứng cứ đang chuẩn bị xong, mọi người nhớ đón nhé.】

Ngay ngày hôm sau, khi Hứa Nghênh Xuân chuẩn bị livestream bán hàng để hứng trọn cơn sóng “lưu lượng trời cho”,

tôi đăng video làm rõ toàn bộ sự thật, tag thẳng tài khoản của bà ta.

Cư dân mạng vốn đang bức xúc bị lừa, tức nước vỡ bờ.

Họ tràn vào phòng livestream của bà ta mà ném đá không thương tiếc.

Cuối cùng, livestream bị đóng, tài khoản cũng bị cấm.

Hứa Nghênh Xuân mất trắng không kiếm được đồng nào, ngược lại còn nhận cả chục nghìn lời mắng nhiếc và đe dọa.

Vợ chồng ?

hình cũng chẳng sáng sủa hơn chút nào.

Nhà Hứa Nghênh Xuân bỗng chốc trở thành tội đồ của thiên hạ.

Ngay cả bệnh viện cũng không dung nổi, đành phải chuồn về nhà trong lặng lẽ.

Vì muốn tẩm bổ thêm một chút cho cơ thể, tôi lại viện vài hôm nữa.

Không có nhà họ Hứa làm trò, đến tôi ngủ ngon như chưa từng mang bầu sinh con.

Nhưng tối hôm đó, tôi bất ngờ choàng giữa .

Trong mơ hồ, tôi nghe tiếng lạch cạch ngoài cửa.

Tưởng là Dương Đoan, tôi xoay người lười biếng gọi:

“Chồng à, lại đi đâu nữa đấy?”

hôm nay ấy vẫn luôn túc trực bên tôi viện,

Buổi tối cũng đều ngủ lại.

nhưng đợi mãi chẳng ai trả lời.

Một dự cảm xấu lập tức kéo đến.

Tôi giật mình hẳn, vội vàng duỗi tay sang bên cạnh.

Trống trơn.

Con tôi biến mất rồi!

Đầu óc tôi trống rỗng,

phải bấu thật mạnh vào lòng bàn tay mới kìm được cơn run rẩy toàn thân.

Cái đen ngoài cửa đang lặng lẽ lùi dần.

Tôi không biểu hiện gì, lén nhấn gọi cho Dương Đoan qua điện thoại.

Rồi cố cao giọng càu nhàu:

“Có gì thì gọi một tiếng đi, bảo vệ bên cạnh nghe là chạy sang liền đó.”

“Giữa giữa hôm, đừng tự mình vất vả như vậy chứ!”

Cái lập tức khựng lại,

không dám nhúc nhích, sợ tôi thật sự rồi hét toáng lên.

Tôi hít một hơi, giữ vững thần trí, tiếp tục lẩm bẩm như thể đang mớ:

“Mai xuất viện rồi, cũng không đến nỗi phải dọn đồ ngay nay đâu ha…”

những lời đó đã vô gợi ý cho kẻ kia.

Trong phòng đầu vang lên những tiếng động khe khẽ, đứt quãng.

Tôi siết chặt góc chăn,

thần kinh căng như dây đàn.

Chỉ cần đen đó bước thêm một bước, tôi sẽ nhào ra ngay.

Dù có phải liều mạng, tôi cũng không thể để con mình biến mất ngay trước mắt.

19.

Tiếng bước chân gấp gáp vang lên ngoài hành lang.

Cánh cửa bị ai đó đạp mạnh mở tung.

Đèn bật sáng choang.

Tôi chết sững.

Tóc tai bù xù, khuôn mặt dữ tợn, trên tay lại chính là… con tôi.

Là Hứa Nghênh Xuân!

“Không được lại gần!” – gào lên.

Giơ tay cao lên, chuẩn bị ném đứa trẻ ra ngoài như ném một bao rác.

Nhưng cảnh sát đã đón đầu trước, tính toán chính xác hành vi của .

Ngay lúc giơ tay, liền lao đến khống chế.

Tôi vội vã ôm lại con trong tay, nước mắt rơi lã chã,

vừa mừng vừa run.

Hứa Doanh Xuân vẫn còn gào điên loạn:

“Đó là cháu tôi! Là cháu tôi mà!”

Cảnh sát kiểm tra camera, xác nhận ngày qua đã rình rập ngoài bệnh viện.

Chỉ chờ Dương Đoan rời khỏi một lúc là lẻn vào phòng tôi.

mắn thay, đúng lúc đó tôi dậy.

Tôi vừa gọi cho Dương Đoan, cũng vừa mới tầng dưới quay lên, lập tức báo cảnh sát.

Người chứng – vật chứng đủ cả,

cho dù Hứa Nghênh Xuân có gào toáng lên bao nhiêu, cũng vô ích.

Tuy hành vi chưa gây hậu quả nghiêm trọng, cũng không nhằm mục đích mua bán trẻ em,

nên không bị xử lý hình sự nghiêm khắc.

Nhưng một người như

chắn sẽ phải trả giá.

Hứa Nghênh Xuân chỉ bị kết án năm năm tù.

Nhưng như là đủ rồi.

Cuộc sống trong trại giam đâu phải dễ chịu gì.

Trước đó, từng đến tìm tôi, van xin tôi ký giấy bãi nại.

Tôi thẳng thừng chối.

Không chỉ Hứa Nghênh Xuân phải trả giá,

Vợ chồng , tôi cũng sẽ không để họ được yên.

Lần tiếp tôi nghe tin về gia đình bọn họ là nửa năm sau đó.

Hứa Nghênh Xuân gây gổ trong trại, bị người khác “lỡ tay” đánh chết.

Mà nhà họ cũng chẳng khá hơn là bao.

thất nghiệp, không nơi dung thân.

Cuối cùng đành dắt cả nhà quay về vùng quê nghèo nàn.

quê, miệng lưỡi thiên hạ không buông tha ai.

Vợ hắn chịu không nổi cảnh cơ cực và đứa con dị dạng,

cuỗm hết tiền rồi bỏ trốn.

một mình phải gồng gánh đứa con như quái thai,

lại còn phải chăm sóc người cha nằm liệt giường.

Cuối cùng hắn cũng sụp đổ.

Trong một điên dại, hắn đẩy cả con và cha xuống sông, dìm chết.

Bị dân làng phát hiện và báo cảnh sát.

Hắn bị và vào trại cải tạo, ngồi máy cả đời.

Tôi ôm đứa con trai đã ngồi vào lòng, nhẹ nhàng đùa với ,

khóe môi nhếch lên một nụ cười bình thản.

Kẻ ác tất gặp báo ứng.

hôm nay trở đi —

cuộc đời của tôi sẽ chỉ còn là những mùa hoa nở. 🌸

-Hết-

Tùy chỉnh
Danh sách chương