Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9
Sau khi trở thuận lợi đầu học cao học
trong hai năm đã thành hai bài nghiên cứu khoa học
Dưới sự hướng dẫn của thầy cả hai bài đều đăng lên tạp chí chuyên ngành
Có công luận văn của đặc biệt mời làm cố vấn nghiên cứu
Một dự án họ trả thẳng cho mức lương cố vấn 100 triệu mỗi tháng
Tôi nhanh chóng tích lũy số tiền lớn đầu tiên trong đời
lúc đó là kỳ nghỉ hè quê Tô Tình dự họp lớp
Mấy năm gặp lần nữa trông thấy Giang Dự Hoài
Điều khiến ngạc nhiên là— thay đổi quá nhiều
Tóc tai bù xù da dẻ sạm đen
Khuôn mặt đầy nếp nhăn trông già tiều tụy
Nếu đã ngoài ba mươi cũng ai nghi
Bất hơn nữa là— hình như què một chân cứ cà nhắc từng bước
Vừa bước phòng tiệc ánh của tất cả mọi đều đổ dồn phía
Một học lên tiếng giọng đầy mỉa mai:
“Ơ đại học bá chân cà nhắc thế ”
Mọi trong phòng đồng loạt bật —ai cũng biết giả vờ hỏi để trêu chọc
Giang Dự Hoài gượng vẻ mặt hổ:
“Làm việc… làm việc thôi…”
Nói xong lặng lẽ một góc co chân như thể trốn tránh tất cả
rõ ràng đám học hề bỏ qua cho
“Đại học bá ngày xưa ‘học chơi chơi cũng đậu Thanh ’ ”
“Giờ mới học xong dân lập tính học tiếp ”
Một trai bên cạnh huých nhẹ tay trêu:
“Cậu biết gì chứ Học giỏi để làm gì”
“Giờ đại học bá đã cặp tiểu thư nhà họ Giang còn sợ sống nổi chắc”
Cả đám phá lên
Nụ mặt Giang Dự Hoài cứng
Cậu cúi đầu uống rượu thêm lời
Tô Tình khẽ huých tay cúi đầu ghé sát tai thầm:
“Cậu biết tại chân Giang Dự Hoài như ”
Tôi đầu: “Tại ”
Tô Tình hạ thấp giọng:
“Nghe khi dân lập Giang Dự Hoài tới làm sòng bài nhà họ Giang”
“Rồi đúng lúc nhà nước mở chiến dịch trấn áp tội phạm việc làm ăn cầm cự nổi nữa”
“Giang Dự Hoài kiếm tiền Giang Hạ Hạ quản lý chặt”
“Chán quá liền lén qua một quý bà giàu ”
“ Giang Hạ Hạ gặp ngay tại trận”
“Cậu vội vã kéo quần bỏ chạy nhưng lúc băng qua đường xe tông bay thế là què chân luôn”
Tôi lạnh nhạt :
“Vậy giờ còn Giang Hạ Hạ ”
Tô Tình bĩu môi:
“Còn biết Bây giờ gì trong tay”
“Học vấn thấp nghề giờ còn què một chân Ngay cả ba mẹ cũng mặc kệ coi như đứa ”
“Nếu bám víu nhà họ Giang chắc giờ ngủ gầm cầu ”
Tôi gì thêm
Tan tiệc Giang Dự Hoài bất chờ cửa KTV chắn đường :
“Kiến Tinh thể vài câu ”
Tô Tình lo lắng khẽ gật đầu Giang Dự Hoài chỗ khác
Cậu vững ánh phức tạp :
“Kiến Tinh … bây giờ khác hồi cấp ba nhiều lắm”
Tôi nhướng :
“Khác chỗ ”
Cậu cúi đầu giọng chút ngại ngùng:
“Đẹp hơn khí chất hơn nữa”
“ hổ là từ thành phố lớn trở mấy gái quê sánh ”
“Cậu biết mỗi ngày nhà đều thấy phát chán”
“Giang Hạ Hạ giờ đúng là bà nội trợ hiệu suốt ngày biết chăm biết ăn mặc làm gì cả”
“ như dáng vẫn ăn mặc cũng sang trọng”
Tôi nhạt:
“Thật còn nhớ rõ hồi đó từng Giang Hạ Hạ xinh dịu dàng ngoan ngoãn yêu đến chết cơ ”
Giang Dự Hoài luống cuống vội vàng phân bua:
“Kiến Tinh khi đó còn trẻ hiểu chọn nhầm ”
“Giờ biết sai thể cho một cơ hội nữa Thật bao giờ quên ”
Nghe xong nhịn bật
“Giang Dự Hoài tự tin nghĩ rằng từng năm trôi qua vẫn còn thích ”
Cậu im lặng mặt lặng lẽ lau nước
“Kiến Tinh… Nếu hôm đó đưa giấy báo thi cho Giang Hạ Hạ biết mấy”
“Như chúng đã thi Thanh giờ chắc đã sự biết cuộc sống sẽ hạnh phúc đến nhường ”
Tôi cũng im lặng
Cơn gió lạnh thổi qua khiến rùng
Giang Dự Hoài nếu ngày đưa giấy báo thi cho Giang Hạ Hạ…
đang hối hận bây giờ sẽ là
Tất cả những điều hôm nay đều là do tự chuốc
10
Sau khi Bắc Kinh thuận lợi cao học làm một công công nghệ nhỏ
Thầy và bè đều hiểu nổi lựa chọn của
biết công sẽ nhanh chóng bứt phá trong vòng hai năm nữa
Vào làm bây giờ còn thưởng cổ phần
Chờ đến khi công niêm yết thể trực tiếp đạt tự do tài
Rủi ro thấp lợi ích cao
Nếu đã trọng sinh cơ hội cũng đến lượt
Công đang trong giai đoạn phát triển mạnh công việc vô nhiều ngày cũng bận rộn đến mức chân chạm đất
Cho đến khi nhận cuộc gọi từ Tô Tình mới sực nhận đã trôi qua một năm
Giọng Tô Tình vang lên đầy phấn khích qua điện thoại:
“Kiến Tinh tin sốt dẻo Giang Hạ Hạ nhà tan cửa nát ”
Tôi khẽ giật
Cái tên bao ngày thấy
Tô Tình tiếp:
“ mới gần đây thôi bộ hoạt động phi pháp của nhà họ Giang đều dẹp sạch”
“Bố mẹ Giang Hạ Hạ sẽ phán tù nặng”
“Giờ Giang Hạ Hạ và Giang Dự Hoài đều thất dắt díu mở quầy bán đồ ăn vặt ngay cổng cấp ba của tụi ”
“Nghe hai đó ngày cũng cãi thỉnh thoảng còn động tay động chân”
Tôi xong ‘ừ’ một tiếng trong lòng gợn lên chút cảm xúc
Tô Tình tò mò hỏi:
“Kiến Tinh xem Giang Dự Hoài đáng đời ”
“Nếu ngày đó đưa giấy báo thi cho Giang Hạ Hạ biết giờ đã Thanh lương năm cả triệu tệ chứ”
“Cậu bảo bao giờ nhớ năm đó và hối hận ”
Tôi bật nhẹ:
“Ai biết ”
Hai năm công làm thức niêm yết
Tôi đạt tự do tài
bè giới thiệu cho một trai nhỏ hơn ba tuổi
Là Mỹ gốc lông rậm sâu ngũ quan sắc nét cả bụng 8 múi
Chúng hợp
Tết năm đưa quê ăn Tết
Tô Tình tin nhất định đòi gặp kiểu gì cũng diện kiến “soái ca lai Tây” trong truyền thuyết
còn cách khác đành dẫn ngoài
Vừa trò mấy chốc chúng đã đến gần cấp ba cũ
Cận Tết nên bên ngoài vắng tanh
Bất vài tiếng cãi vã vang lên từ phía :
“Giờ ai còn đây bày bán làm gì”
“ bán gì sống Tiền học kỳ của Hy Hy còn nữa ”
“Đều tại vô dụng để mẹ chịu khổ”
“Đó là của giấy báo thi năm đó Nếu giờ đã đậu Thanh đã phá hủy cuộc đời ”
Nói hai cạnh chiếc xe ba bánh liền lao đánh
Tiếng la hét vang lên liên tiếp
Còn kịp phản ứng đã lao tới
Anh kéo hai dùng tiếng phổ thông chuẩn lắm :
“Có … … đánh phụ nữ…”
Giang Dự Hoài giận dữ định chửi ngẩng đầu gặp và Tô Tình lập tức sững :
“Kiến… Kiến Tinh”
Giang Hạ Hạ cũng thấy chúng liền nhảy từ phía bất tát mạnh mặt Giang Dự Hoài:
“Đồ khốn Nhìn cái gì ”
“Bảo bao giờ tử tế tao còn nhớ tiện nhân ”
Giang Dự Hoài nổi khùng hai xông đánh
“Tất cả là của phá nát cả đời tao”
“Nếu tao đã Kiến Tinh Thanh ”
“ đền cho tao tương lai”
Tôi vẫy tay gọi trở ba nhanh chóng rời
Đi một đoạn vẫn còn bàng hoàng:
“Thô lỗ… đáng sợ quá…”
Tô Tình ngặt nghẽo sang :
“Kiến Tinh trai nhỏ của đáng yêu thật đấy hahaha…”
Tôi bật xoa đầu
Sau khi chia tay Tô Tình và nhà
Vừa đến lầu nắm tay
Chiều mùa đông phương Bắc ánh nắng nhàn nhạt ấm áp rơi xuống
Anh cúi hôn nhẹ lên trán đôi sáng như trời:
“Xingxing (ngôi nhỏ) Tết nhà gặp bố mẹ nhé”
Tôi đôi đầy yêu thương nhẹ nhàng gật đầu:
“Được”