Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1BAnlRIGgX
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Cầm lấy”
Tôi rút chiếc thẻ đen đưa cho nó một cách khí thế
“Dẫn bà ngoại khám bệnh ”
“Tiểu Vy…”
Tiểu Hoa còn định gì đó nhưng đã bóp miệng nó
“Tiền bao giờ quan trọng bằng ”
“Mãi mãi ”
“Ừ”
Sau bữa cơm chân giò mang tính trả thù đời
kéo Tiểu Hoa đến thẳng 【Mộng Mộng Boutique】 – thánh địa thời trang trong mơ của
Tiểu Hoa khoác tay mắt sáng rỡ ngưỡng mộ
Tôi kéo quần đồng phục lên dáng hiên ngang tay chỉ thẳng bức tường quần áo lung linh mặt
“Bà chủ Cái dãy dỡ hết cho ”
Nhìn ánh mắt chấn động của bà chủ bật lanh lảnh đầy khí chất của tiền:
“Khặc khặc khặc khặc khặc khặc”
niềm vui kịp kéo dài
Trên đường về lớp học để kịp học buổi tối còn bước chân cửa lớp
đã thấy giọng Thương thiếu gia đang cợt với đám bạn chí cốt của
“Cuối tuần mày tổ chức sinh nhật định lấy lần đầu của con nhỏ nghèo đó thật hả”
Thương thiếu gia hừ lạnh một tiếng nhạt
“Ừ Lục Tiểu Vy thích tao như tao lấy cô để luyện tay thì chứ”
“Sau dù gì cũng cưới Ôn Lan tao làm cô đau”
Một tên khác khinh khích tiếp lời:
“Ngực Lục Tiểu Vy 36D là thật đấy đến lúc đó nhớ kể cho tụi tao cảm giác thế nào nha”
Thương thiếu gia nhướng mày cợt
“Tất nhiên ”
03
Tôi làm cha luôn cho
Tôi nắm chặt nắm đấm to như cái bánh bao chuẩn lao lên cho một trận trò
Bình luận thì như phát rồ lên mà spam ngớt:
【Trời má ơi tình tiết xuất hiện sớm thế】
【Không là khi nữ chính cướp lần đầu mới cuộc chuyện trong tiệc sinh nhật 】
【 đúng đúng nữ chính đầy vết bầm nhếch nhác bỏ chạy phân đoạn ngược tâm nhất văn chính thức bắt đầu】
【Sau khi phát hiện chỉ là trò đùa nữ chính âm thầm từ chối trợ cấp từ nhà nam chính】
【Nửa tháng chuyển trường về huyện nhỏ bắt đầu đếm ngược countdown văn học】
Sớm á
Tôi đoạn kịch bản gốc mà mắt tối sầm
Không chứ tác giả
Người ở nông thôn thì chắc
Coi như giặc Nhật mà hành thế
Bình luận tiếp tục rộn ràng như chợ đầu mối:
【May mà truyện là song khiết* dù nữ chính biết kịch bản thì cuối tuần nam chính vẫn giả vờ phát sốt để dụ cô tự nguyện dâng hiến】
【 khi dâng hiến xong nam chính ngoắt chơi trò hôn môi với nữ phụ mặt nữ chính khiến cô sụp đổ】
Tôi chằm chằm cái kịch bản vô địch thiên hạ im lặng luôn
Cần điều tra gấp
Cái giống thứ do con chút nào
Đến sáng thứ Sáu học
Thương thiếu gia đúng như kịch bản lén lút gửi cho một mảnh giấy:
“Cuối tuần là sinh nhật cần chuẩn quà Mặc bộ đến gặp đó là món quà tuyệt vời nhất”
Kèm theo là một chiếc hộp giấy
Gã bạn chí cốt của đưa qua ánh mắt tràn đầy chế giễu
Tôi mở xem thử
… Là một bộ nội y ren màu đen
Bố nhà
Dám ức hiếp dân quê bọn
Tôi giơ thẳng tay lên
“Thưa cô Có quấy rối em ạ”
“Em ”
Cả lớp ngoắt đầu ánh mắt hóng hớt chút che giấu
Trên trán Thương thiếu gia một giọt mồ hôi to tướng trượt xuống thấy rõ
Tiểu Hoa đỉnh thật
Mắt tròn xoe chằm chằm bộ đồ trong tay run rẩy chỉ hét lớn:
“Biến thái quá Đây chẳng đồ nội y QQ đó ”
—
Cả lớp bùng nổ
Ngay khi cô giáo chuẩn lao tới
đã nhanh tay giơ bộ vài mảnh vải rách rưới đó lên
giống như con tinh tinh trong rừng nhiệt đới chạy một vòng quanh lớp trình diễn sô nội y điên loạn
Cuối cùng vung tay một cái ném thẳng mặt Thương thiếu gia
Chiếc quần lót ren màu đen treo ngay ngắn mặt che kín luôn cả má đang đỏ lựng
【Bạn học Thương cái đống vải mặc nổi thấy hợp thì tự mà mặc nhé】
Ánh mắt của đám bạn học về phía nam thần năm nào… cuối cùng cũng nhuốm thêm một tầng phức tạp
Màn hình bình luận gào thét như phát cuồng:
【Không đúng 】
【Không Nữ chính đáng lặng lẽ né tránh nam chính nhẫn nhịn cho đến lúc đếm ngược rời chứ】
【Nữ chính hiến máu trinh thì lấy khúc mắc sâu sắc với nam chính để còn nữ phụ đẩy ngã sảy thai nữa】
Tôi lập tức kích thích phản xạ
Chỉ tay đám bình luận như thể chúng là bầy chó dại nhảy dựng lên mắng xối xả:
“Mày hiến ”
“Mày yêu như thì mày hiến ”
“Máu mày nhiều lắm hả Hiến mười lần cũng đúng ”
Ngay khoảnh khắc bình luận đông cứng một giây —
Sau đó tất cả bắt đầu đùn đẩy trách nhiệm:
【Chồng của mày】
【Cút là chồng của mày đấy】
Tôi tát cho cái màn hình hai phát khổ nỗi tay chui
Giữa lúc đang giận đến ăn màn hình cô giáo lúng túng bước tới kéo tay :
“Bạn Lục em bình tĩnh chắc chỉ là trò đùa của ai đó thôi…”
Tôi nhận ngay cô định dàn xếp cho êm dẹp chuyện cho qua
Lập tức lửa giận trong bùng lên
Cuối tuần còn về quê cho gà ăn cắt cỏ heo nữa kìa
Tôi cuộc sống mà Sao sinh nhật để… “hiến máu” cho Thương thiếu gia chứ
Hắn cần sống
Tôi sống chắc
Heo mẹ nhà sắp đẻ đấy thế mà cái kịch bản phi nhân tính vẫn buông tha
“Tiểu Vy đừng làm loạn”
Thương thiếu gia sắc mặt tái nhợt
Hắn lên cố gắng giơ tay giữ lấy
Tôi lập tức đổ vật xuống đất gào lăn lộn lăn như lăn trâu sàn nước mắt nước mũi tùm lum bò khắp nơi như thể đang đóng vai chính trong phim zombie
Cả lớp chết lặng
Combo biểu diễn của mượt như nước suối nguồn
Lúc bò đến chân tiểu thư ngẩng đầu cô
Trong tấm gương nhỏ phản chiếu bàn thấy mặt đầy bọt mũi sủi bong bóng
“Ểu~~”
Tiểu thư nhăn mày rút một tờ khăn giấy dùng đầu ngón tay kẹp lấy đưa cho :
“Nè đừng chạm ”
Cô … thật cũng bụng phết nhỉ
Giấy của cô là loại cao cấp nhất lớp cơ mà
Tôi định đưa tay nhận lấy thì cô chủ nhiệm hốt hoảng xông :
“Lục Tiểu Vy Mau theo cô mẹ em lên thành phố thăm em tai nạn giao thông ”
04
Tôi sững tại chỗ
Màn hình bình luận bắt đầu điên cuồng hiện dòng
【Tới tới 】
【Tình tiết ngược tâm thứ hai của nữ chính xuất hiện 】
【Mẹ đang trong viện chờ cấp cứu nữ chính định tìm nam chính vay tiền ai ngờ lạnh lùng mỉa mai: “Cô chỉ nhắm tiền của thôi đúng ”】
【Sau khi sỉ nhục nữ chính lý do cần tiền chỉ âm thầm đầu bỏ 】
【Đợi đến khi mẹ nữ chính mất nam chính mới biết bộ sự thật hối hận nguôi lập tức mở màn truy thê còn mời hẳn nhà tang lễ lớn nhất Bắc Kinh tổ chức đại lễ tiễn đưa mẹ nữ chính】
【Trời ơi đây gọi là tình yêu nhẫn nhịn sâu sắc đó】
Tôi:
【Khoan đã chẳng nữ chính đã cầm 1 triệu của tiểu thư Mẹ chắc sẽ chết cũng cần mở miệng vay tiền nữa nhỉ】
【 nữ chính đã đưa cho Tiểu Hoa đó Một triệu chỉ cứu một thôi】
【Nữ chính sẽ chọn ai đây】
Tôi đầu Tiểu Hoa