Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
xoa bụng, hôm sau dậy sớm đi tìm .
Tốt nghiệp đại học danh giá, dễ kiếm , nhưng tốt đều trung tâm thành phố.
Gần chỗ chê, đi vào thành phố tốn tiếng di chuyển mỗi .
đang mang thai, không thể nào sáu sáng dậy chen tàu chen xe .
đứa bàn nhau, chuyển lên thành phố trọ ghép, tiện trốn bọn đòi nợ.
triệu tháng, thuê nhỏ trong căn hộ tập thể, dùng vệ sinh chung.
Khi thám tử gửi ảnh tôi, tôi suýt không nhận ra đứa con nuông chiều từ bé sống trong điều kiện .
Căn ba ngủ khách bị chia thành bốn .
của con tôi là ban công cải tạo, chỉ đủ giường và bàn nhỏ, bước vào vài bước là leo lên giường.
Tổng cộng tám sống trong căn ấy.
Tôi thật sự đánh giá thấp lòng “cao cả” con tôi dành Thịnh, yêu đến mức không cứu nổi.
Nếu con trai tôi gặp đứa con , tôi phải thờ tổ tiên, đúng là mồ mả tôi thắp hương liên tục.
Nhưng Thịnh không nghĩ vậy.
trước con tôi đưa tiền nhiều, không đưa bắt họ chi ngược , mẹ Thịnh là phản đối đầu tiên.
Bà từ quê lên thẳng trọ “hạnh phúc” của đứa, tới khuyên con tôi:
“Về với mẹ con xin lỗi câu, có mẹ con nào giận nhau qua đêm đâu con.”
Nhưng con tôi thà chết không về.
Thịnh không thuyết phục nổi, đành quay sang nói với mẹ mình:
“Mẹ vợ mang thai rồi, sắp sinh con trai để thừa kế hết tài sản, bắt Chi Tô chuẩn bị tiền cưới em trai.”
Mẹ hắn đập đùi trợn mắt:
“Già rồi đòi đẻ! Bà giàu vậy hút máu con ! Trên đời sao có mẹ ác !”
Con tôi càng khóc dữ, càng nghĩ càng thấy oan ức.
Đang đợi mẹ chồng an ủi thêm vài câu, bà nói:
“Con à, vòng ngọc mẹ con đâu rồi, là bảo vật truyền đời họ đấy. con không giàu xưa, chỗ đông , nhỡ ai xấu tính ăn cắp sao. Đưa mẹ giữ hộ .”
Nói nghe hay lắm, thật ra chỉ là muốn đòi vòng.
Tôi từng thấy vòng đó, con bé đem về khoe với tôi.
Bảo vật truyền đời gì chứ, ra chợ đêm trăm mua ba .
vì sao tôi biết hết chuyện?
Vì tôi đã “mua chuộc” bên – Kim .
kiểu chia vậy cách âm không bằng tờ giấy, xì hơi nghe thấy.
đó làm nghề tự do, suốt không ra ngoài, coi giám sát 24/24.
Con tôi ăn mấy bữa, đi vệ sinh mấy lần là tôi nắm hết.
Tôi trả năm triệu .
cảm động đến mức suýt quỳ xuống gọi tôi là mẹ.
Tôi nhắc: “Đừng vì tôi chểnh mảng chính, rảnh theo dõi con tôi nhiều chút là rồi.”
Kim nói: “Theo dõi con chính là chính của tôi!”
Đấy, làm ăn có tâm đấy.