Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi mang súp gà đến thăm “ gia giới giải trí thủ đô”, bị đẩy lên hot .
Trong , quản gia chặn tôi lại ngoài cửa phòng . Dân mạng đồng loạt châm chọc:
“Lại một nàng trèo lên giường đại thiếu gia!”
Bạn gái tin đồn gia – Vi Vi đăng : “Cửa nhà họ Cố đâu phải vào là vào được.”
Người quản lý tôi sốt sắng nhảy dựng lên: “ điên rồi à? là người thừa kế tập đoàn Cố đấy!!”
Tôi bình thản uống một ngụm trà: “Sợ chứ, người gọi xe cấp cứu đưa anh ta vào viện là tôi .”
“Dù sao – ” Tôi mở nhóm chat gia đình ra, lướt xuống tin nhắn mới nhất:
“Chuyện anh ấy ăn vụng bịch bò cay hết hạn ba năm, tôi vẫn chưa nói cho ba mẹ biết đâu.”
1
Điện thoại tôi rung lên không ngừng, lên cơn động kinh.
Lúc tôi nằm co ro trên ghế sofa rách nát ở phòng nghỉ đoàn phim, mắt sụp xuống không mở nổi.
Đã ba đêm liên tục quay thâu đêm, giờ đưa tôi một tấm bìa cứng thôi tôi cũng thể ngủ mê man.
“Chị Niệm! Chị Niệm! chuyện rồi!!”
Tiếng hét chói tai trợ lý Tiểu Viên suýt nữa làm tôi vỡ sọ.
Tôi giật nảy mình ngồi bật dậy, tim đập thình thịch, trừng mắt nhìn bé:
“La la? Trời sập hay đạo diễn bắt quay thêm cảnh?”
quay thêm cảnh là chuyện không thể rồi. Bộ webdrama rẻ tiền , quay xong rồi cầm tiền chạy lấy người mới là chính đạo.
Tiểu Viên dúi thẳng điện thoại vào mặt tôi, màn hình sáng lòa:
“Không phải đâu chị Niệm! Là chị kìa! Chị lên hot rồi! Nổ tung luôn rồi!!”
Hot ?
Những vai tôi đóng chưa chắc được ghi tên trên bảng diễn viên, hot ?
Chẳng lẽ trúng độc đắc?
Tôi nheo mắt nhìn vào màn hình.
Hot số 1:
#Cố Niệm nửa đêm đến thăm Cố Thần bị từ chối#
Phía dưới thêm vài tag:
#Cố Niệm cún chân#, #Cửa nhà gia không dễ vào#, # Vi Vi phản hồi#
Đầu tôi ù đi một tiếng, chút buồn ngủ sót lại bay biến sạch.
hơi run, tôi bấm vào hot đầu tiên.
Đoạn ghim đầu tiên chỉ dài vài giây.
Ánh sáng trong mờ mờ.
Trong , tôi mặc áo phao dày cộm, xách một hộp giữ nhiệt, định đẩy cửa phòng .
Cửa vừa mở được một khe nhỏ, quản gia nhà họ Cố – bác Phúc tóc chải bóng loáng, lập tức xuất hiện, chắn trước mặt tôi.
Mặt bác Phúc vẫn giữ vẻ lễ phép cố hữu, hành động cứng rắn, không cho chối từ.
Ông hơi khom lưng, nói nhỏ điều , rồi nhẹ nhàng kiên quyết đẩy tôi ra ngoài.
Tôi hình ngớ ra một chút, bị đẩy lùi lại nửa bước.
đến đây là hết.
Phía dưới phần bình luận, chẳng khác nào bãi rác lớn bị đổ tràn:
【Vãi chưởng! Thật sự bị đuổi ra luôn! nhỏ là vậy? Mặt dày hơn cả tường thành!】
【Giải thích chút nhé, bị đuổi tên là Cố Niệm, một sao hạng F. trèo lên giường quá rồi đúng không, không soi lại bản thân xem xứng không. là Cố Thần đấy!】
【Cười xỉu, cửa nhà gia cũng vào được à? Quản gia xử lý đẹp lắm! Loại người đi đường tắt phải bị thế !】
【Lại thêm một em bị gia dùng chiêu ‘thẳng ruột ngựa’ đánh bay, thích ghê! [ăn dưa]】
【Nhìn hộp giữ nhiệt kìa, hừm, định dùng canh súp để lấy lòng đại thiếu à? Xem ngôn tình cổ điển nhiều quá rồi chị ơi?】
【Tui là người qua đường, nhìn kiểu níu vào khung cửa chị , y mấy cún gót chân người ta… hơi tội đáng!】
Tôi nhìn chằm chằm vào đống bình luận độc mồm độc miệng , vô thức lướt màn hình, cơn tức nghẹn trong ngực bùng lên dữ dội.
Cún gót?!
Tôi chứ?
Tôi … em ruột mình?!
Đám người đúng là tưởng tượng phong phú quá đáng!
Tôi tức đến sắp nổ phổi, lơ lửng trên khung đăng Weibo, phân vân không biết nên chửi thẳng hay gửi thư luật sư dọa người.
Tiểu Viên lại bất ngờ chọt mạnh vào tôi, giọng run lẩy bẩy:
“Chị… chị Niệm! Mau nhìn ! Vi Vi! Vi Vi vừa đăng Weibo rồi!”
Tôi cau mày chuyển tab, quả nhiên, từ khóa # Vi Vi phản hồi# lao lên hot tên lửa.
Tôi bấm vào xem thấy đúng là ta vừa đăng một Weibo, kèm theo một bức ảnh chân dung đã chỉnh sửa kỹ lưỡng. Nụ cười dịu dàng đúng chuẩn tiểu thư khuê các, ánh mắt cao ngạo thể nhìn thiên hạ từ trên cao.