Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

Phía sau lưng một vết sẹo lớn, trông vô cùng đáng sợ – minh chứng việc anh đã xông biển lửa cứu tôi trước.

Lúc , tôi kẹt trong căn hộ ngập trong khói đặc, ý thức dần mơ hồ. Giữa cơn mê man, tôi thấy một bóng hình phá cửa lao , ôm chầm lấy tôi. thanh xà nhà sập xuống, anh đã ngần ngại dùng tấm lưng của che chắn.

tôi tỉnh lại trong bệnh viện, anh ngồi giường, dịu dàng hỏi han: “Em cảm thấy trong thế nào rồi?”

một ánh mắt ấy thôi… đã khiến tôi vĩnh viễn thể quay đầu.

Tôi từng ao ước được gả anh – và tôi đã toại nguyện. Mang theo sính lễ hậu hĩnh cùng những bản hợp đồng béo bở giữa hai gia tộc, tôi bước hôn nhân với .

“Phu nhân, bánh ngọt tủ lạnh ạ?” Giọng giúp việc kéo tôi với thực tại. Tôi liếc nhìn đồng hồ, kim đã mười một giờ rưỡi đêm.

đâu, hôm nay vất vả cô rồi. Cô nghỉ ngơi đi.” Tôi gượng cười. Bữa tối dưới ánh nến lãng mạn đã nguội ngắt, tựa như hôn nhân của chúng tôi.

Hôm nay kỷ niệm cưới – và cũng thứ liên tiếp vắng mặt.

Màn hình điện thoại chợt sáng, tin nhắn anh: “Nhu sốt rồi, Tiểu chăm sóc. Tối nay anh được.”

Tôi nhìn chằm chằm dòng chữ ấy, ngón tay lơ lửng trên màn hình rất lâu, cuối cùng thể gửi lại một duy nhất: “Ừ.”

[ – .]

trước, vừa mới kết hôn, chúng tôi đã từng những tháng vô cùng hạnh phúc. Nhưng sau vụ tai nạn giao thông định mệnh , tất cả đã hoàn toàn thay đổi.

Lời trăn trối của anh trai đã trở thành một “thánh ” khắc sâu trong lòng : “Chăm sóc Nhu và đứa trẻ thật tốt.”

Kể , anh bắt đầu can thiệp mọi ngóc ngách trong sống của chị dâu – việc lo liệu giỗ hàng anh trai, đến việc mỗi tối đều đặn kèm Tiểu làm bài tập.

Ban đầu, tôi còn cố gắng cảm thông trách nhiệm nặng nề mà anh đang gánh vác. Nhưng dần dần, anh liên tục viện cớ “Nhu bệnh”, “Tiểu anh” vắng mặt trong mọi dịp kỷ niệm suốt qua, tôi mới đau đớn nhận ra… đã đặt ra lề sống của anh.

Tô Nhu và Tiểu đã trở thành trung tâm thế giới của anh. Còn tôi – vợ hợp pháp – lại giống như một thừa trong chính ngôi nhà của .

Tiếng chìa khóa vang lên ở cửa. Tôi theo phản xạ đứng bật dậy, rồi lại tự giễu cười chua chát – làm sao thể anh được? Giờ này, anh phải đang ở mẹ con chị dâu rồi.

“Em chưa ngủ sao?” Giọng nói của vang lên phía sau khiến tôi giật . Tôi quay lại, thấy anh đứng trong bóng tối của phòng khách, trên còn vương hơi ẩm của cơn mưa đêm.

phải anh nói…”

“Anh vừa dỗ Tiểu ngủ, quay lấy vài bộ đồ.” Anh đi thẳng đến tủ quần áo, ánh mắt chẳng hề dừng lại trên bàn tiệc tôi đã chuẩn . “Sức khỏe Nhu tốt, mấy tới anh phải ở tiện chăm sóc hai mẹ con họ.”

Tôi siết chặt tay, cổ họng nghẹn lại: “Hôm nay …”

“Như Khánh,” anh ngắt lời tôi, giọng điệu thấm đẫm sự mệt mỏi, “Anh trai anh đã dùng mạng sống của cứu em. Bây giờ vợ con anh ấy giúp đỡ, em thể đừng tính toán so đo được ? một kỷ niệm thôi mà, nào bù lại chẳng được?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương