Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Về đến nhà mình, tôi đang ở bếp chuẩn bị bữa tối.
Bà thấy tôi về, thò đầu hỏi: “Đi xem nhà cưới à? thiếu không? sắm thêm cho.”
Tôi nói: “Không thiếu đâu . ổn hết.”
là niềm tự hào của tôi.
Một người đàn ông từ miền núi thi đậu , dựa vào chính mình để đứng vững nơi thành thị.
Chăm , cầu tiến, đối xử với tôi ngoan ngoãn hết mực.
Mọi người đều nói tôi đã tìm báu vật.
Tôi tự nhốt mình phòng, tiếp tục nghiên cứu ứng dụng “Ngôi nhà của tôi”.
Tôi phát hiện, mỗi sáng tám giờ, điều hòa trung tâm nhà sẽ tự động bật, nhiệt đặt ở 26 , chế gió nhẹ.
Máy tạo ẩm bật, ẩm đặt ở mức 60%. Đây chính là môi trường thích nhất.
Tôi nhớ có lần mấy người chúng tôi cùng ăn cơm, vô tình nhắc đến, nói em anh ấy thể trạng yếu, không chịu điều hòa, nhưng sợ nóng, phù hợp nhất là nhiệt ổn định 26 . đó tôi cho là một câu chuyện phiếm.
Tôi mở giao diện quản lý của tủ lạnh thông minh.
Bên có một danh sách mua hàng.
Đơn đặt mua gửi đi cách đây nửa tiếng, thông màn hình trên cánh cửa tủ lạnh.
“XX Fresh Food, dự kiến giao vòng một tiếng.”
Các món mua: xà lách Boston, cà chua bi, ức gà không dầu, một hộp trứng tiệt trùng Nhật Bản, một chai nước sốt giấm không calo.
Địa giao hàng: nhà cưới của tôi.
Người nhận: .
Số điện thoại: là của .
Một set ăn kiêng hoàn hảo.
Nhìn là biết đang giảm cân, những món này không thể phù hợp hơn.
Thì , không ở nhà tôi, dùng tiền của tôi, sống cuộc sống tinh tế lành mạnh của .
tôi, là con ngốc cung cấp nhà và tiền thôi.
Tối đến, nhắn WeChat: “Bảo bối, hôm nay làm việc có mệt không?”
Tôi trả : “ bình thường.”
Anh lập tức gọi điện tới, nói đầy quan tâm: “ em có vẻ mệt, có phải quá vất vả không?”
“ hơi hơi.” Tôi tựa vào đầu giường, lắng dặn dò dịu dàng của anh.
“Đừng cố quá, sau này anh nuôi em.”
“ thôi.”
“À đúng , chuyện cân em nói nãy, anh hỏi anh . Bà nói gần đây đang chuẩn bị thi năng khiếu, phải kiểm soát cân nặng, nào đi phòng gym. Có lẽ cân ở phòng gym dùng chung tài khoản với cân ở nhà anh, dữ liệu bị nhầm lẫn.
Em đừng nghĩ nhiều.”
Anh ấy đưa một giải thích hoàn toàn mới, thì có vẻ hợp lý hơn.
Nếu tôi chưa nhìn thấy lịch sử mở khóa cửa, chưa thấy đơn đặt hàng tủ lạnh, có lẽ tôi thật sự đã tin.
“Thì là vậy.” Tôi nói.
“Đấy ,” anh thở phào nhẹ nhõm, “làm anh hết hồn, tưởng em đang giận anh. Nếu không có thì anh cúp máy trước nhé, chút việc dự án.”
“Đợi đã.” Tôi gọi anh .
“Sao vậy?”
Tôi nói: “Gần đây Hỗn Độn hình như sụt cân, không chịu ăn mấy. mai , nhờ ấy xem giúp em một chút không? Con gái thường để ý kỹ hơn.”
một rất lâu, mới vang lên trở .
“…Thanh Thanh, ý em là ?”
“Không có .” tôi bình thản. “Chẳng phải anh bảo ta chưa từng đến nhà mình sao? Sao giờ thành cân ở phòng gym ?”
Tiếng thở của vang lên rõ ràng ống , nặng nề.
“Anh… anh sợ em hiểu lầm.” Anh bắt đầu giải thích, “ dạo trước cãi nhau với gia đình, không có chỗ nào để đi, anh cho ấy tạm ở nhờ vài . Sợ em không đồng ý, anh không dám nói.”
“Tạm ở vài ?” Tôi lặp anh, “Ở ba tháng, gọi là tạm ở vài ?”
“Thanh Thanh, anh giải thích!” Anh bắt đầu cuống, “Anh với ấy không có cả! ấy là em ruột của anh! Bọn anh sạch! Anh để ấy ở đó, vì thương hại ấy thôi!”