Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9
Chẳng mấy chốc, , mang theo đồng nghiệp nam cao 1m90 giúp tôi chuyển nhà.
Mặt Hạo tái mét vì sợ.
quan sát khắp nơi, cùng ánh mắt dừng ở Trần Tâm Tâm:
“ Hạo , có nhớ tôi đã gì lúc trước không?”
ta giám sát: “Tôi cảnh cáo cô nhé, ở đây có . cô dám động tôi, tôi tố cáo cô lên đồn cảnh sát.”
liếc nhìn , hiệu cho đồng nghiệp phía sau.
“Rầm…” tiếng, đập tan nát.
Hạo run rẩy, kéo Trần Tâm Tâm chắn trước mặt.
ta lắp bắp: “Tâm Tâm ung thư giai đoạn , bất cứ lúc nào có thể ngất xỉu. cô dám động chúng tôi, chúng tôi nằm bẹp đất, ai không dậy nổi.”
định vung tay đánh, tôi vội ngăn , kéo cô ấy góc, thì thầm kể về tình trạng bệnh của Hạo .
thân tôi tay rất mạnh, đánh mức phải viện rồi phát hiện ta ung thư giai đoạn thì không đáng chút nào.
Chuyện , tôi không muốn cho Hạo .
cười sảng khoái, gọi đồng nghiệp giúp chuyển nhà.
Giờ có người hỗ trợ, cứ thứ gì mang đi được chúng tôi lấy hết.
Giường ngủ đập nát, rèm cửa tôi cho tháo hết, không phải việc đập sàn quá phiền phức thì tôi đã phá nốt.
Hạo đứng bên cạnh giận không dám , còn Trần Tâm Tâm thút thít khóc.
10
Chuyển nhà xong đã gần nửa đêm, tôi mời họ quán nướng bữa.
Tôi gọi hẳn két bia, uống hết chai, rồi ôm chặt thân khóc òa.
Yêu năm, cưới ba năm, không buồn giả dối.
tính tôi bướng bỉnh, lòng tự tôn cực cao, thuộc loại thua người không thua trận.
Say rồi, tôi có thể thoải mái khóc, dù sao ngày mai tôi nhất quyết không thừa nhận chuyện .
Sáng hôm sau, tôi đánh thức bởi tiếng chuông báo thức.
Tôi xoa xoa cái đầu đau nhức, có chút hối hận vì đã uống chai bia. Dù sao tên cặn bã đó chẳng đáng để tôi phải thế. Trong lòng âm thầm tự hứa sau không uống nữa.
khỏi phòng, thấy thân đang bận rộn trong bếp.
Tôi nhón chân, vòng tay qua vai cô ấy, cười hì hì: “, hôm nay không đi à?”
cao 1m78, còn tôi có 1m60, nhưng tôi vẫn không chịu thua, cứ nhón chân lên để tự an ủi bản thân.
“Vừa hay hôm nay tôi rảnh, đi cùng cậu cục dân chính giải quyết chuyện đó.”
Thật người tốt của Trung Quốc!
Tôi cảm động mức uống liền ba bát cháo kê.
lườm tôi cái: “Sao không sớm với tôi hắn ung thư giai đoạn ?”
Tôi cầm tay cô ấy lắc qua lắc , ngoan ngoãn nhận lỗi. Dạo đó tôi bận công việc, thời gian rảnh đều nghĩ xem phải sao, ngay cả ba mẹ không .
Vì tôi họ chọn thế nào, lúc đó tôi chưa muốn từ bỏ Hạo .
Giờ nghĩ , thật ngốc nghếch.