Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Tại bữa tiệc sinh nhật, bạn gái cũ chồng tôi trở về cách đầy khoa trương. trò chơi thật lòng, chồng tôi bị hỏi: “Tổng đốc Tề có đó mà anh không thể quên không?”

Anh ta trả lời: “Có.”

Đôi bạn gái cũ sáng lên, ánh hai giao nhau, sự mập mờ tăng lên. Tôi giấu tờ siêu âm định tặng anh ta. Trước mặt mọi , tôi : “Tề , chúng ta ly hôn đi.”

1.

Ngay khoảnh khắc Hân Hân, tôi gần như nhận ra ta ngay lập tức.

Bảy năm bên Tề , tôi chưa từng nghe anh ấy nhắc này.

làm gì có bức tường không lọt gió. Huống hồ chuyện tình họ trước đây từng gây chấn động thời.

“Tổng đốc Tề chúng ta hiếm thua cuộc, chọn đi.”

“Vậy thì… thật lòng đi.”

Tề khàn khàn vì rượu, pha chút lười biếng.

Bầu không khí phòng riêng vô cùng náo nhiệt, khiến tôi ở bên ngoài có chút đơn buồn cười.

“Vậy thì phải hỏi cho ra nhẽ, tổng đốc Tề có… đó mà anh không thể quên không?”

Ngay dứt lời, căn phòng im lặng mức có thể nghe tiếng kim rơi.

Tất mọi đều vào Tề ngồi ở vị trí trung tâm, Hân Hân cũng anh .

Tề không ta, chỉ vuốt ve ly rượu mình.

anh ta không gì, có hòa giải: “Tề và Nam Du rất tốt, cậu đừng bậy.”

bắt đầu chế giễu:

“Đúng vậy, đúng vậy. Tôi Hân Hân hơi kém may mắn, bỏ rơi tổng đốc Tề rồi. Nếu không đi, có lẽ bây bà Tề có thể rồi!”

Hân Hân nghe vậy thì cúi đầu xuống, vai run run.

Chắc khóc mức khiến ta thương hại, tôi .

tôi không có tâm trạng để quan tâm ấy, tôi Tề .

Mọi đều rằng anh ta không câu hỏi quá ngớ ngẩn, không thèm trả lời.

Thế tôi biết, anh ta suy .

Anh ta có thói quen nhíu mày và xoa ngón tay suy vấn đề. Thói quen này ăn sâu vào xương tủy anh ta nhiều năm, hoàn toàn bộc lộ chuyện anh ta .

lúc sau, vai Hân Hân ngày càng run rẩy.

vừa rồi còn với tôi qua điện thoại rằng sẽ về sớm để ở bên tôi, đây lại khàn : “Có.”

tiếng như búa bổ, căn phòng im lặng.

Hân Hân đột ngột ngẩng đầu lên, nghẹn ngào gọi: “A ~”

Còn Tề , mặc dù không biểu lộ cảm xúc, vẫn để ta khoác tay mình.

2.

biết anh vẫn còn yêu , anh vẫn quan tâm , đúng không A ? Đều lỗi , không nên bỏ rơi anh.”

Hân Hân khóc như mưa lại không giấu được sự vui mừng khôn xiết.

Tề lạnh lùng ta, ánh lướt qua khuôn mặt ta.

Rồi vô tình liếc , phát hiện ra tôi đứng ở cửa.

Khó mà được bây tôi có biểu cảm như thế , có lẽ vô cùng đáng sợ.

nỗi Tề phút chốc đứng bật dậy, làm đổ vỡ ly rượu trên sàn.

Hân Hân theo ánh anh ta, không hề có chút ngạc nhiên .

ta vẫn giả vờ đứng dậy:

“Đây Nam Du sao? đừng hiểu lầm, tôi và A đều hoài niệm tình bạn xưa, vừa rồi chỉ uống say rồi…”

Tôi bình tĩnh lướt qua khuôn mặt “lo lắng” ta, diễn xuất thật tốt.

Khác hẳn với điệu khiêu khích nhắn tin cho tôi hai trước!

“Kết hôn với Tề bao nhiêu năm nay, từng anh ấy mất bình tĩnh chưa? Muốn biết lòng Tề yêu ai không?”

Tùy chỉnh
Danh sách chương