Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
14
Hương xà phòng nhàn nhạt quanh mũi khiến cơn giận trong tôi dần lắng xuống.
“Thằng ranh! dám động đến tao? đánh người giữa thanh thiên bạch nhật, tao báo công an!!”
“Tôi đánh cô ta đâu, ông thì…”
hết câu, miệng Kiều Chấn Anh bị Kiều Lộc bịt .
Cô ta nhìn Lục An bằng ánh mắt thất thần.
kiểu ánh mắt đó, tôi quá quen thuộc rồi.
, cô ta cũng nhìn chằm chằm vào vị hôn phu của tôi thế, rồi vừa nũng vừa mè nheo ép tôi tráo vai với cô ta trong .
Kiều Lộc tôi giống nhau đúc, hôn gấp gáp, Lục An rất khó phát hiện điểm bất thường.
Đến khi anh nhận thì gạo nấu thành cơm.
Tôi từng kiên quyết từ chối, thậm chí lấy chết ép, cũng vô ích.
Nhưng tôi sao có thể từ bỏ người đàn ông tôi theo đuổi suốt ?
Nhìn mẹ tôi ngơ sự sống chết của tôi, dắt Kiều Lộc đi thử váy , thử trang điểm.
Tôi biết rõ, hôn chắc chắn không thể thành được nữa.
Dù tôi có đứng bên cạnh Lục An trong hôn , Kiều Lộc cũng sẽ tìm mọi cách phá hỏng nó.
Bỏ trốn là hạ sách, nhưng tôi không lựa chọn nào khác.
“Lục An, là Lục An đấy !”
Kiều Lộc phấn khích đập vai Kiều Chấn Anh.
Nhìn khóe mắt hoe đỏ của cô ta, tôi không nhịn được cảm thấy nực cười.
Yêu chồng sắp của chị gái mình, tự hào lắm sao?
“Lục An, bao không gặp, anh vẫn khỏe chứ? Em tìm anh mãi không liên lạc được, chắc là bị chị em tổn thương rồi không?”
Lục An vẫn nắm chặt cổ tay Kiều Chấn Anh buông.
Tôi vỗ nhẹ anh, anh mới hất mạnh tay ông ta .
“Tôi cần liên lạc với cô?”
Anh liếc Kiều Lộc , rồi nhìn về phía Kiều Chấn Anh suýt ngã dúi dụi.
“Gây rối công ty tôi, bôi nhọ danh dự người khác, ông có mấy đồng đền?”
Tôi im lặng dựa vào người Lục An, không .
cha con , cuối cùng cũng để lộ hết bản chất xấu xí.
Kiều Chấn Anh không cam tâm, nhưng cũng không dám gần Lục An, chỉ dám đứng xa xa mắng chửi:
“Tôi quản con gái tôi, liên quan đến ?!”
Lục An cười khẩy, cả người lạnh đến đáng sợ.
Anh nhìn tôi, chậm rãi lên tiếng: “Kiều Bạch Bạch là mẹ của con tôi, ông xem có liên quan không?”
“Phòng pháp chế đâu?”
“Báo công an, chuẩn bị khởi kiện.”
15
Khi đến đồn sát, chú Lục dì Lục cũng vội vã chạy tới.
người vừa đến nhào đến tôi:
“Bạch Bạch, con không sao chứ? Có bị dọa sợ không?”
“Đừng sợ, đừng sợ, có cha của con cháu ở đây rồi.”
Tôi nhìn tay mình đang được Lục An nắm chặt, trong lòng ấm áp vô cùng.
Từ lúc xảy chuyện đến giờ, anh ấy rời khỏi tôi lấy bước.
“Camera công ty ghi rõ, chính người gây rối.”
“Vợ tôi đang mang thai, không chịu được những cú sốc thế , chúng tôi không chấp nhận hòa giải.”
Lục An trao đổi với sát, thái độ dứt khoát không lùi bước.
“Nhưng theo chúng tôi được biết, người là người của vợ anh.”
Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía tôi.
Tôi lạnh nhạt nhìn Kiều Lộc Kiều Chấn Anh.
người đứng trong góc, đặc biệt là Kiều Lộc, bày vẻ đáng thương.
Kiều Chấn Anh thì cúi gập lưng, trông bị ai đánh cho tơi tả.
Nhưng điều đó chẳng động được đến tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn Lục An, bốn mắt chạm nhau.
“Ý của chồng tôi cũng chính là ý của tôi.”
Không biết có ảo giác không, tôi dường thấy trong mắt Lục An thoáng qua tia xúc động khác thường.
Sau khi Lục An vạch tội người , chuẩn bị đưa tôi rời khỏi đồn sát.
Nhưng tôi việc quan trọng.
Tôi đi thẳng đến mặt Kiều Chấn Anh: “ ông chẳng cắt đứt quan hệ với tôi rồi sao?”
“Hôm nay đến đồn sát đúng lúc, tôi cần chuyển hộ khẩu, tiện luôn thủ tục nhé?”
“Đừng có mơ!”
“Cô sống là con gái Kiều, chết cũng là người của Kiều!”
Người trơ trẽn đến vậy?
kịp , Lục An bước đến ôm lấy vai tôi.
“Lục An…” Kiều Lộc ánh mắt ngân ngấn, nhìn anh thể cầu xin, “Đừng kiện tụi em được không?”
Thật đáng thương.
Chỉ tiếc là, Lục An chẳng buồn nhìn lấy .
“Cô sai rồi, Kiều Bạch Bạch bây giờ là người Lục.”
Chú Lục dì Lục cũng bước tới, đứng chắn mặt tôi.
“Đúng vậy, tôi sống ngần tuổi, từng thấy người cha nào độc ác ông!”
Kiều Chấn Anh không phục, nhưng vì có sát ở đây nên không dám càn.
Lục An chuẩn bị đưa tôi về , ai ngờ Kiều Chấn Anh vẫn mặt dày đòi sính .
“ người muốn nhau cũng được, nhưng đưa tôi 2 triệu tiền sính !”
“Để con gái tôi chửa rồi mới , đó là tiền Lục trả!”
Chú dì Lục liếc nhau, rồi … gật đầu!
“Chuyện …”
Tôi lập tức cướp lời: “Không bàn!”
Gương mặt Kiều Chấn Anh từ cười chuyển sang đen kịt trong vài giây, ánh mắt nhìn tôi muốn ăn tươi nuốt sống.
Tôi cười lạnh nhìn ông ta: “ khi mẹ tôi dùng chết ép tôi tráo đổi cô dâu với Kiều Lộc trong ngày , giữa chúng ta chẳng nữa rồi.”
Lục An sững người, đôi lông nhíu chặt đầy kinh ngạc hoang mang.
Kiều Chấn Anh Kiều Lộc cũng không ngờ tôi sẽ chuyện xưa.
Thấy không cãi được, Kiều Chấn Anh liền lật bài giở trò máu mủ: “Nhưng trong người vẫn chảy dòng máu của tao!”
Máu chân bà nội ông thì có!