Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 12

“Sư huynh, chúc huynh may mắn.”

“Lấy kiếm làm tâm, vận khí hòa thiên địa.” Kỳ Dung mặc một bộ đồ màu tím lòe loẹt khác hẳn phong cách thường ngày, đứng dưới gốc đào luyện kiếm.

Phải Kỳ Dung gương mặt này sự quá đẹp, mỹ sắc mặt, dù ta không phải kẻ mê trai cũng chằm chằm cả buổi, chẳng nghe hắn .

“Đẹp không?”

“Đẹp.” Ta hoàn toàn không hay biết bên cạnh xuất hiện một vị khách không mời – Dung Khanh.

Dung Khanh ta đang ngẩn ngơ vì mê trai, khoé miệng cong , lớn tiếng gọi về phía Kỳ Dung, “Ui chà, sư huynh huynh có một đệ tử mê nhan sắc huynh này.”

Nghe xong ta bật dậy, bịt miệng cái tên hại người này, “Câm miệng đi đồ đần.”

“U u u~” Dung Khanh ta bịt miệng vẫn rên rỉ, tên này nào cũng ăn bậy bạ, làm người ta tưởng ta Kỳ Dung sự có .

Kỳ Dung ta Dung Khanh đang đùa giỡn tiểu trúc, trong lòng không vui.

chưa từng thân thiết với ta như vậy, mỗi Dung Khanh , lại vui vẻ thân thiết thế?

Đè nén cảm xúc trong lòng, Kỳ Dung thu kiếm, cắt ngang lời ta Dung Khanh, “Ngươi lại làm ? Ma giới nhàm chán lắm ?”

thăm các ngươi , mà ma giới đúng là buồn , chẳng ai trò chuyện với ta, vẫn là chỗ huynh thú vị hơn, có tên này nữa.” Dung Khanh giơ xoa rối tóc ta, nếu không phải ta thấp hơn hắn cả cái đầu, ta vả hắn từ lâu.

Ta khó chịu gạt cái trên đầu mình , lườm hắn một cái, “Thú vị cái đầu ngươi ấy… đừng động tóc ta, khó buộc lắm .”

8

“Chà chà, dạo này lá gan ngươi càng lúc càng to rồi đấy, không sợ ta nữa hả? Có phải nghĩ ta không dám đánh ngươi không, nhóc con?” Dung Khanh tỏ vẻ muốn tỉ thí với ta một trận.

Ta sợ tên này sự muốn đánh (Kỳ Dung hay bắt hắn tỉ kiếm với ta), theo phản xạ liền núp Kỳ Dung, ta cũng không biết vì , chắc vì Dung Khanh không đánh lại Kỳ Dung.

ta núp Kỳ Dung, Dung Khanh loé tia cười giảo hoạt, “Tặc tặc tặc, nào cũng trốn cái tên mặt liệt này vậy? Không lẽ… hai người các ngươi… ha ha ha.”

Vèo một cái, ta nhảy tới mặt Dung Khanh giẫm cho hắn một phát, nhân lúc hắn ôm chân nhảy dựng thì lại trốn về Kỳ Dung, “Đáng đời ha ha ha ha.”

“Nhóc con, đừng để ta bắt ngươi! Ta sẽ treo ngươi cây!” Dung Khanh vươn định kéo ta từ Kỳ Dung , nhưng ta có thể để hắn đắc thủ? Ta lập tức đẩy Kỳ Dung lòng Dung Khanh rồi chạy biến.

Kỳ Dung Dung Khanh hoàn toàn không ngờ ta lại làm vậy, hai người đối mặt ôm nhau trọn vẹn.

“Ha ha ha ha… ha ha ha ha.” Ta cười chảy cả nước .

sự quá buồn cười.

Chỉ cả hai người họ mặt đen như đáy nồi, lập tức đẩy nhau , gương mặt tràn ngập ghét bỏ.

“Xui xẻo.” Kỳ Dung nhả ba chữ khiến Dung Khanh hoá đá tại chỗ.

“Ta chưa ghét bỏ huynh là đàn ông đấy, huynh đổ lỗi cho người khác hả.” Dung Khanh trừng Kỳ Dung, rồi nham hiểm nhào qua định cọ người hắn, “Ta xui chết huynh luôn.”

Kỳ Dung sớm thấu âm mưu hắn, né khỏi đòn cọ người, nhưng không ngờ phía ta đang cười! Không hề phát hiện mình sắp Dung Khanh húc bay.

“Đồ khốn Dung Khanh!”

Chỉ ta, thân thể yếu nhỏ, húc bay khỏi tầm hai tên kia, rầm một tiếng… nhà sập.

Ta cũng ngất luôn.

“Yểm Hàn Sương!” Kỳ Dung lập tức ôm ta bất tỉnh từ đống đổ nát , Dung Khanh cũng hốt hoảng chạy lại, nhưng tới Kỳ Dung mắng tới tấp.

“Thân thể yếu ngươi không biết chắc? Ngươi tu vi ? tu vi ? Ngươi cũng mặt dày đi đụng ?”

Dung Khanh ( đổ oan vô tội) tuy áy náy nhưng cũng chẳng lỗi tại mình, “Kỳ Dung, huynh có lý chút không? Rõ ràng ta định húc huynh, không vận linh lực đụng trúng huynh ? Rõ ràng huynh tự tránh đi, nếu không tránh thì nhóc con đâu thương.”

Quả nhiên, Kỳ Dung vẫn như hồi nhỏ, thích đổ vạ đầu hắn! Quá đáng ! Bên ngoài đồn đại hắn thanh cao như trăng gió là vì chưa gặp hắn ngoài đời. Tên này ngoài thiếu tình sợi, không hiểu thế gian tình ái thì chính là một tên thâm độc!

Không đổ vạ , Kỳ Dung chuyển chủ đề, “Khụ, ta đưa về Lê cư , ngươi khôi phục nơi này lại nguyên vẹn.”

Không để Dung Khanh phản bác, Kỳ Dung bế ta đi xa.

Đẩy cửa gỗ, đầu tiên Kỳ Dung bước phòng ta từ cửa chính.

( mỗi gọi ta dậy luyện tấn đều đưa cửa sổ túm ta dậy, chắc là sở thích riêng Kỳ Dung.)

Phòng bày trí đơn giản, trên bàn gỗ có một bình cắm một đóa tử kinh hoa, là… Kỳ Dung sáng .

Đóa tử kinh ấy là do đêm qua hắn liều mạng đập cửa đánh thức ta khi ta đang ngủ say, lúc nhắm mở chỉ muốn ngủ tiếp nên ta tiện cắm bừa lọ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương