Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9zopSJ5Ywg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
năm sau đó, anh ấy luôn đối xử với tôi vô tốt.
điều tôi nói, thứ tôi thích, anh ấy đều ghi nhớ rõ ràng.
Đương , một người chồng tốt vậy, tôi cũng tận hưởng một cách đầy thoải mái.
Bởi vì chính tôi là người đã theo đuổi anh ấy! Có nói thế nhỉ?
“Người dũng cảm sẽ được tận hưởng thế giới trước tiên.”
Vì thế, thâm tâm, tôi không tin rằng Ngô Trạch Khiêm sẽ phản bội tôi.
Ba tôi nói, biết một người đàn ông tốt hay không, đừng nghe anh ta nói gì, hãy nhìn anh ta đã làm gì.
quá trình yêu nhau, Ngô Trạch Khiêm luôn chân thành.
Ngoại trừ việc anh ấy chưa bao giờ nói rõ gia đình mình, còn mọi anh đều thể hiện tốt.
Nghĩ đến đây, tôi quyết định bí mật “nghiên cứu” điện của anh ấy, xem có phát hiện được gì không.
12
giờ sáng, Ngô Trạch Khiêm đã ngủ say.
Dĩ , tôi cũng đã buồn ngủ đến mức đầu óc quay cuồng từ lâu.
Nếu không vì “ngoại thất” của Lý Khiết, tôi chắc chắn không thể thức đến giờ !
Tôi nhẹ nhàng đẩy Ngô Trạch Khiêm cái, thấy anh ấy không phản ứng, liền rón rén lấy điện của anh ấy rồi chạy vào vệ sinh.
Cả chúng tôi đều dùng chung một mật khẩu điện , mặt có thể nói là hoàn toàn không giấu giếm nhau.
cũng chính vì vậy tôi ít khi xem điện của anh ấy, cảm thấy chẳng có gì đáng xem.
thứ anh ấy thích đều nhạt nhẽo đối với tôi, chẳng qua là video hài hước chơi khăm của nước ngoài hoặc thứ liên quan đến máy móc, tôi chẳng có chút hứng thú .
“Tít” một tiếng, màn hình điện sáng lên. Tôi vừa ngáp vừa lật tung ứng dụng máy anh ấy.
Đáng tiếc, chẳng tìm được gì cả.
Ngoại trừ việc phát hiện anh ấy có kế hoạch đi cá với đám bạn thân vào tuần tới (rõ ràng đã hứa sẽ đi mua sắm với tôi!), thì không có bất kỳ thông tin quan trọng khác.
Tin nhắn với người thân của anh ấy ít đến đáng thương, có duy nhất một liên hệ được lưu với biệt danh “”.
nội dung trò giữa người ít, có vài hỏi thăm lác đác tin nhắn chuyển khoản, hoàn toàn không giống cách trò giữa con.
Anh ấy thực sự nói với mình ít vậy ?
Ba tôi suốt ngày spam tin nhắn nhóm gia đình, lúc thì gửi “ lưu ý khi cho bé một tuổi ăn dặm”, lúc thì là bài thuốc dưỡng sinh của ba tôi.
Tôi không thể hiểu nổi có người giữ mối quan hệ lạnh nhạt với bố mình vậy.
mỗi gia đình một khác, có lẽ Ngô Trạch Khiêm không thích trò trên mạng thì ?
Nghĩ vậy, tôi đành tạm thời dằn mầm mống nghi ngờ lòng.
13
Một tháng sau, Ngô Trạch Khiêm đột nói rằng anh họ ở quê sắp kết hôn, anh ấy dự đám cưới.
Người anh họ tôi đã gặp một lần, Ngô Trạch Khiêm cũng nhắc đến anh ta, nói rằng đây là một số ít người bạn đồng trang lứa của anh ấy hồi nhỏ.
Tôi chợt cảm thấy đây là một cơ hội tuyệt vời!
Đã quê dự đám cưới, chắc chắn sẽ gặp người anh ấy rồi chứ!
Tôi lập nói: “Em cũng đi!”
Ngô Trạch Khiêm lập từ chối: “Không cần đâu, cuối tuần gấp, có khi đến thứ anh còn xin nghỉ nữa. Ở còn có con, để anh đi một mình là được rồi.”
Đây là một cơ hội hiếm có, vậy anh ấy vẫn không cho tôi đi?
Gia đình anh ấy bí ẩn đến vậy ?
Tôi tò mò đến mức mèo cào lòng, lẽ cả anh ấy đều là đặc vụ ngầm?
ngày sau, tôi nhiều lần gợi ý rằng anh ấy dự đám cưới.
lần Ngô Trạch Khiêm cũng lảng tránh, tìm cớ từ chối, nhất quyết không đồng ý.
Anh không đồng ý thì tôi bó tay ?
Quá xem thường tôi rồi.
Để khiến anh ấy trở tay không kịp, tôi đã xin nghỉ phép trước với sếp, cũng bàn bạc với ba , nhờ họ đến chăm cháu giúp.
Đến ngày Ngô Trạch Khiêm khởi hành, tôi bất ngờ leo thẳng lên xe của anh ấy.
“Em làm gì vậy?” Anh ấy nhíu mày.
Tôi thản đáp: “Dĩ là đi anh rồi.”
Vừa nói, tôi vừa giơ túi hành lý lên lắc lắc.
Tôi thậm chí đã sắp xếp xong cả quần áo mang theo!
Ngô Trạch Khiêm ngỡ ngàng: “Em có cần làm đến mức không? Em không tin anh đến vậy ?”
14
Đối mặt với chất vấn của Ngô Trạch Khiêm, tôi không hề giận, thản nói:
“Tin hay không tin tạm gác qua một bên. Em là vợ anh, em đi anh dự đám cưới thì có vấn đề gì? Dù hôm nay anh cũng đưa em đi, hay không cũng vậy, em nhất định đi!”
Tôi không tin anh ấy dám đẩy tôi xuống xe!
Ngô Trạch Khiêm trừng mắt nhìn tôi, thở dốc giận, nghiến răng nói:
“Bạch Noãn! Em thực sự không tin anh ?”
Anh ấy vô giận, ánh mắt đốt xuyên qua người tôi một lỗ!
tôi không hề sợ hãi, trừng mắt :
“Nhìn cái gì nhìn! Nói cho anh biết, hôm nay nếu anh đi, thì dẫn em theo. Còn nếu không, vậy thì đừng đi luôn!”
Là do anh ấy cố tình lảng tránh trước, tôi tự vệ hợp lý thôi!