Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi dựa vào lưng ghế, châm th/uốc kia, nhưng mới vừa được hớp bị sặc không thôi.
Đây th/uốc à?
Mùi vị cũng quá kỳ lạ, đều mốc hết .
giác sờ th/uốc cực kỳ mềm, vô cùng ẩm ướt, giác hết hạn.
Tôi ho vài cái, khó chịu dập tắt th/uốc đó .
Chẳng lẽ dì Trần b/án th/uốc giả ở nơi à?
Đây quả l/ừa đ/ảo à, nếu đến khi đó khách khứa đến tìm tôi thì phải sao?
Đặc biệt Hoàng bạn học cũ của tôi, vậy cũng quá x/ấu hổ .
Tôi hơi lo lắng Hoàng quay , nhưng đêm, cũng không quay .
Sáng sớm ngày hôm , bà lão tới giao ca.
Tôi lấy tiền trong quầy ghi sổ, ăn bữa sáng, đó đến phòng tắm tập thể ngủ.
Ngủ trong phòng tắm tập thể vào ban ngày không thu phí đêm, thể ăn bữa trưa và bữa tối miễn phí, thích hợp nhất với tôi bây giờ.
Buổi tối khi đến giờ , Hoàng tới.
Tôi , hơi ngại : “Bạn học cũ, xin lỗi bao th/uốc hôm nhé.”
“Th/uốc sao hả?” hỏi tôi.
“ th/uốc không lạ sao?”
“Không , rất thơm đấy.”
Rất thơm? Không phải rất được đấy chứ?
Tôi coi hiểu.
lẽ vốn dĩ không biết th/uốc , chỉ m/ua về ngậm trong miệng mà thôi.
số người không biết hay thích vậy, chẳng trách không nhận ra vị lạ.
bảo tôi lấy bao th/uốc , tôi đưa th/uốc cho : “Không biết thì đừng , học mấy thứ không thú vị gì đâu.”
ơn, chia cho tôi , đó nhìn thẳng tôi: “ vẫn không từ chức à?”
“Gì cơ?”
“ không tiền đồ quá , ở cái chỗ thế , không phải hôm tớ mau bỏ à?”
Tôi bất lực : “Người ta trả lương tớ không thấp, bớt mấy câu , bây giờ chuyện khiến người ta tổn thương dã man.”
tỏ ra muốn thôi, cuối cùng vẫn : “Trước kia thành tích của tốt sẽ triển vọng, ở cửa hàng nhỏ tầng đáy xã hội, người nghèo hạ tiện nhất, nếu cứ sống thế đừng sống nữa, mau mau bỏ .”
Sao càng càng khó nghe thế ?
Tôi đang muốn tranh luận với lát, mình vội vội vàng vàng bỏ .