Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ngày kết hôn với Chu Nhiễm, có rất nhiều bạn bè tham dự.
Lúc đang nâng ly mời rượu, tôi bỗng nhiên chú ý bóng người quen thuộc lặng lẽ bước ngoài.
“Khoan đã!”
Tôi nheo mắt, không để ý lễ nghi, vén váy cưới chạy theo.
khi rõ mặt họ, tôi hít vào ngụm khí lạnh:
“ người là… Hứa Trì và ?”
Không thể nào.
Họ là nhân vật dưới ngòi bút của tôi cơ mà.
Nhưng sao ngoại hình họ lại giống hệt người trong mơ tôi từng ?
tôi ngạc nhiên , bật cười.
Mái tóc đen dài thẳng mượt giờ được búi thành kiểu hoa lê thanh nhã, vẫn đẹp y trong mộng.
Cô lè lưỡi:
“ Tôi định tặng quà cưới rồi đi, ai dè A Trì cứ nhất quyết tôi đi giành hoa cưới, cuối cùng lại bị cô .”
“… người thật sự là…”
Hứa Trì lắc : “Cô là. tôi không.”
Càng nghe càng rối. Hứa Trì thở dài:
“Ban Chu Nhiễm không cho tôi kể với cô, sợ cô nghĩ nhiều. Nhưng giờ chính cô rồi, tôi nói chắc không sao đâu.”
Anh ta nhìn tôi:
“Đinh Đinh, khi cô chính là tác thế giới kia, hệ thống hỗn loạn.”
, bởi vì Hứa Trì trói định hệ thống.
Khi bug bị , toàn bộ hệ thống sụp đổ, Hứa Trì không hạn chế bị b.ắ.n trở về thế giới thực.
đó, thế giới , Chu Nhiễm điều tra sự biến mất của chúng tôi, nhanh chóng từ manh mối lần đó.
App “Biết Không” chính là cánh cổng kết nối thế giới, và Chu Nhiễm… đã bước từ .
khi anh rời đi, – vì Hứa Trì biến mất – thức tỉnh ý thức.
“Tôi không ngờ cô nàng yếu đuối suốt ngày khóc lóc liên , khi có ý thức, lại có dũng khí rời khỏi thế giới của mình.”
“Cái gì mà liên!” – không vui trừng mắt nhìn Hứa Trì – “Em là vì tìm anh.”
Hứa Trì cười ngờ nghệch, “Đúng rồi, tìm anh.”
Lúc này, Chu Nhiễm bước .
tôi rối tơ vò, cố tìm hiểu manh mối:
“Không thể nào… Chu Nhiễm rõ ràng là sếp tôi, sao giờ lại thành người trong truyện?”
Tôi nhìn anh, run giọng:
“… rốt cuộc anh là ai?”
Chu Nhiễm thở dài:
“Đều là anh. là… anh sợ em rối rắm, nên mới không nói thật.”
Anh khẽ mím môi, đang chìm trong hồi ức:
“Năm đó, lúc anh thế giới này, mới dòng thời gian thế giới không giống nhau. Em khi vẫn đi học, hoàn toàn không quen biết anh.”
Khi đó, Chu Nhiễm quyết định lại. Anh tận dụng thiết lập tổng tài bá đạo để gây dựng sự nghiệp, lập nên công ty tại.
khi tôi tốt nghiệp đại học, anh cố ý đăng tuyển và nhận tôi làm thư ký riêng.
Ngoài việc không “thiếu phu nhân” tên , mọi thứ khác anh đều cố gắng khôi phục cốt truyện tối đa.
“Nhưng mỗi lần em gặp anh lại cứ khép nép dè dặt, khiến anh không khỏi nghi ngờ liệu mình có nhận nhầm người. Cho khi… anh được trên app Biết Không của em.”
“Nhưng… em là khi quen anh mới viết truyện mà?”
“Có lẽ… mọi thứ vốn dĩ đã là tuần hoàn.”
Thật là thái quá.
Tôi không kìm được, đưa tay chạm nhẹ lên mặt Chu Nhiễm.
“… bây giờ anh là thật ?”
Chu Nhiễm chợt siết lấy tay tôi, bật cười:
“Thật , có quan trọng không?”
Đúng . Sống trên thế giới này, thân phận thật – có quan trọng gì?
Nếu người có tư tưởng, có dũng khí sống là chính mình – dù là , là thật.
nếu là con rối mặc người sắp đặt, sống hết đời không làm chủ được mình – dù là thật, là .
Tôi cười, lắc :
“ cần là anh… thật không quan trọng nữa.”
ngày nọ, Chu Nhiễm lại mở lại tôi viết.
Bất ngờ hỏi:
“… bản gốc em viết là bảy đứa con trong thai à?”
“À … tại vì lúc đó trên mạng đang hot mấy kiểu truyện sảng văn…”
“Sảng văn à?”
Chu Nhiễm đóng truyện lại, bước tới ôm chặt lấy tôi.
Tôi hét lên:
“Anh làm gì thế?!”
Anh ghé sát bên tai tôi, giọng trầm thấp:
“Khiến em ‘sảng’ phen.”
— Toàn văn xong —