Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Dựa vào thành tích học và thân phận viên được tuyển thẳng vào , đến ngày thứ năm sau kỳ thi học, tôi đã tìm được một công việc làm thêm với mức lương theo giờ cực kỳ hấp dẫn.

chủ nằm trong khu biệt thự của giới giàu, có xe đưa rước.

Vừa bước tới sảnh trước biệt thự, đã nghe tiếng tranh cãi vọng từ khách:

“Một năm ôn để thi vào trọng điểm thì có gì là không thể? Gia lần này má thuê là viên được tuyển thẳng vào đó!”

“Má à, khác được tuyển thẳng thì liên quan gì tới con?”

“Cô bé đó nói rồi, dù con học tệ cỡ nào cô ấy cũng có thể kéo điểm lên. Con có thể đừng làm má phiền lòng thêm không?”

“Đứng đội sổ mà đòi vào trọng điểm? Ha, lời này chắc chỉ mình má mới tin. làm gia của con? Không có cửa đâu! Loại thích ba hoa khoác lác, đến chó cũng ghét!”

Chó cũng ghét tôi?

Tôi đâu có đắc tội gì với ai.

ra cậu thiếu gia này có thành kiến lớn với tôi thật.

Bà chủ nói con bà ấy đang tuổi nổi loạn, học hành bê bết, là một “trùm ”, tình cố chấp. Nếu tôi có thể giúp cậu ta thi đỗ hạng nhất, sẽ thưởng 100.000; nếu vào được trọng điểm, sẽ thưởng 300.000.

Chỉ riêng khí ban nãy của thiếu gia thôi, thì cả công việc lẫn tiền thưởng này có vẻ cũng không mấy hy vọng.

ra tôi đi tìm chỗ khác dạy rồi.

Tôi chuẩn bị chào tạm biệt phu nhân họ Lục để rời đi cho lịch sự.

đó, quản gia theo sau tôi lên tiếng nhắc nhở: “Phu nhân, thiếu gia, cô Chu Tịnh đến rồi ạ.”

Nghe , con đang cãi nhau cùng nhìn sang tôi.

“Tiểu Chu đến rồi à? Con cô không thích học phụ đạo, e rằng công việc này sẽ khiến cháu thất vọng, thật xin lỗi nhé.”

lên tiếng xin lỗi là phu nhân họ Lục, từng cử chỉ đều toát lên vẻ tao nhã điềm đạm.

Tôi gượng cười, cố tỏ ra vô tội đáng thương nhất có thể.

“Không sao ạ, cháu hiểu mà. Tiền đặt cọc cháu sẽ trả lại, chỉ phiền quản gia đưa cháu về giúp.”

Tôi ngẩng đầu lên, lại bắt gặp một gương mặt khôi ngô đang đỏ bừng, từng đường nét rõ ràng như tượng tạc.

mắt giao nhau, tim như ngừng đập trong một khắc.

Thiếu gia nhìn tôi chăm chú, có chút bối rối lên tiếng:

“Cái đó… tôi là, phí giờ học thiếu rồi, trả lại rồi thì đưa thêm cũng được.”

Giọng cậu ta giờ đây dịu hẳn đi.

Tôi nghi hoặc hỏi: “ là sao?”

“Chào cô, tôi tên là Lục Phi Trì, giới nam, sở thích nữ, cao 1m87, nặng 78kg, dài 18…”

Tôi: ?

Tôi đâu yêu cầu cậu ta giới thiệu bản thân đâu chứ.

Con giàu ai nấy đều ngây ngô dễ thương kiểu này sao?

Cậu ta… thật sự là “trùm ” sao?

Tôi nhìn chằm chằm vào chàng cao lớn trước mặt, thử dò hỏi:

là cậu đồng để tôi làm gia rồi à? Không đổi nữa chứ?”

Lục Phi Trì bị câu hỏi của tôi làm cho giật mình, đôi gò má đỏ bừng lan đến tận vành tai.

“Tôi chọn cô… à không, tôi là chỉ cô làm gia cho tôi.”

tuyển thẳng là lựa chọn hợp lý nhất, chính là tuyển thẳng đấy.”

Phu nhân họ Lục: ?

Tôi: ……

2

Lục Phi Trì bước tới kéo tay tôi, dắt tôi ngồi xuống ghế sofa.

“Dù sao tôi cũng đã đặt cọc rồi, tôi không thể phụ lòng sắp xếp của bà.”

Thấy tôi không phản ứng gì, cậu ta lại chạy đến trước mặt phu nhân họ Lục làm nũng:

ơi, có thể làm phiền chuẩn bị giúp con bản hợp đồng dạy không? Phí giờ học cũng tăng lên một chút đi, con với cô Chu chuẩn bị ký hợp đồng rồi!”

Tôi: “……”

Lục Phi Trì lại đòi ký hợp đồng với tôi?

Cậu ta đột nhiên thay đổi thái độ, trở mặt còn nhanh hơn lật sách, rốt cuộc là có mục đích gì?

Chẳng lẽ, thiếu gia vừa gặp tôi đã lòng?

Phu nhân họ Lục liếc nhìn tôi bằng mắt dịu dàng, rồi trừng Lục Phi Trì trong giây.

Bà nhẹ giọng nói: “Trên bàn trà có hoa quả, đứa ăn chút đi, ta đi chuẩn bị hợp đồng.”

“Tiểu Trì, con đã đồng để Tiểu Chu dạy thì không được giữa chừng hối hận, càng không được bỏ cuộc nửa chừng, nếu không sẽ cắt tiền tiêu vặt của con.”

“À rồi Tiểu Chu, dạy tất cả các môn, 3 buổi học thử tổng cộng 1.000 tệ, sau đó học chính thức thì học trực tiếp là 800 tệ một tiếng, dạy qua video là 600 tệ một tiếng, trả theo tháng, cháu thấy sao?”

thành phố này, dạy toàn bộ môn học với mức giá như thế vẫn là khá ổn.

Tôi rất hài lòng: “Không thành vấn đề ạ.”

Kinh mức phí có thể cao hơn, nhưng cạnh tranh cũng khốc liệt hơn nhiều.

Phu nhân họ Lục rời đi, không khí trong khách bỗng trở nên hơi gượng gạo.

Tôi và Lục Phi Trì nhìn nhau không nói gì, trong phút chốc chẳng ai mở lời trước.

Tôi vừa quan sát cậu ta, vừa nhìn xung quanh căn , trong lòng thầm cảm thán.

nói là họ Lục thật sự rất có tiền, nội thất biệt thự tráng lệ, xa hoa.

Lục Phi Trì thì đẹp khỏi chê, chỉ là mái tóc nhuộm màu xám khói trông có hơi chướng mắt.

tôi đang mải suy nghĩ, Lục Phi Trì bất ngờ lên tiếng: “Cô , cô nhìn đủ chưa? Chưa đủ thì nhìn tiếp đi.”

Tôi bị giọng nói của cậu ta dọa cho giật mình.

Hoàn hồn lại, tôi lập tức chuyển chủ đề:

tức là, cậu đồng để tôi dạy , và sẽ tuân theo kế hoạch học tôi đưa ra, không? Thiếu gia?”

Đã ký hợp đồng rồi thì mấy chuyện này nên làm rõ từ đầu.

Lục Phi Trì gật đầu rất nghiêm túc: “Nếu cô chịu dạy tôi mỗi ngày, thì cái gì nghe theo cô cũng không vấn đề.”

Tôi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, ra cậu ta cũng dễ nói chuyện.

Tôi đồng nhận dạy.

Dù sau này tôi nhập học, bận rộn với chương trình học, thì vẫn có thể giao bài từ xa, tối đến gọi video để giám sát và giảng bài.

Phu nhân họ Lục rất nhanh đã mang hợp đồng tới, phần thưởng như đã hứa cũng được ghi rõ trong văn bản.

Cả bên ký tên vào hợp đồng.

Vừa đặt bút xuống, Lục Phi Trì lập tức không chờ nổi nói:

“Cô , mình mau lên lầu đi, tôi cũng thi vào … à không, học Kinh.”

“Cô đã ký hợp đồng là gia của tôi rồi, thì không được dạy thêm ai khác nữa.”

Vừa nói, cậu ta vừa giật cặp sách của tôi, xách lên chạy về phía cầu thang, miệng còn ngân nga một khúc nhạc, lẩm nhẩm tên tôi.

Tâm trạng có vẻ rất vui vẻ?

ra thiếu gia này khá bá đạo, chiếm hữu cao ghê.

Tôi gật đầu với phu nhân họ Lục để báo hiệu, sau đó theo sau Lục Phi Trì lên lầu.

3

Điều khiến tôi bất ngờ là Lục Phi Trì lại dẫn tôi vào ngủ của cậu ta, chứ không thư .

Tôi cứ tưởng con thường sẽ bừa bộn, không ngờ lại rất sạch sẽ, gọn gàng.

nắng từ cửa sổ rọi xuống sàn, tạo thành từng vệt sáng, khiến cả căn trở nên sáng sủa và dễ chịu.

Cũng giống như cảm giác mà Lục Phi Trì mang lại.

Sạch sẽ, tươi sáng, nụ cười như mặt trời nhỏ, nhưng đồng thời lại mang theo chút ngạo nghễ.

Khí chất thiếu niên 18 tuổi hiện rõ mồn một.

Đang tôi ngẩn , Lục Phi Trì đột nhiên nói một câu lạnh lùng:

“Cô , sao cô lại nhìn tôi bằng mắt đó? Cô đang quyến rũ tôi à?”

Tôi: ……

“Cậu đẹp là được rồi nhé? Là một hotboy ngầu ngầu, cậu có thể hết các bài kiểm tra của mình ra cho tôi không?”

Lục Phi Trì mở to mắt, gương mặt tuấn tú tiếp tục đỏ bừng.

“Cô cũng rất xinh, trong mắt tôi là đẹp nhất. Tôi bài ngay đây.”

4

Trong suốt nửa tiếng tiếp theo, Lục Phi Trì ngoan ngoãn ngồi chỗ của mình.

Thỉnh thoảng cậu ta lại gục đầu xuống bàn, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm vào tôi không rời. thì lười biếng tựa vào ghế công thái học, tay vòng ra sau gáy, không biết đang nghĩ ngợi điều gì.

Tôi ngồi bên cạnh cậu ta, lật lại các bài kiểm tra trước đây.

Tỉ lệ thật sự khó nói thành lời, nhưng chữ viết thì đẹp bất ngờ – gọn gàng thanh tú, lại có chút ngông cuồng.

“Bây giờ cậu sắp bước vào kỳ nghỉ hè chuẩn bị lên lớp 12, tôi sẽ bắt đầu ôn từ cơ bản. Chỉ cần cậu chịu học, điểm số trong kỳ thi cuối kỳ sẽ chứng minh tất cả. Vẫn còn kịp để cùng khác cố gắng.”

“Những gì tôi mất 3 năm học và tổng kết, cậu dùng tiền và 1 năm để trao đổi, ra công bằng cho cả bên.”

Lục Phi Trì gật đầu đồng tình ngay.

“Ừ ừ, từ giờ đến một năm tới, tôi giao bản thân cho cô đó!”

“Mong cô giúp đỡ nhiều, tôi cũng trở thành học ngoan.”

“Được, học ngoan.” Tôi mấy bộ đề đưa cho cậu ta. “Làm hết những đề này trước, bắt đầu từ Văn, Toán, Anh. Từ mai tôi sẽ vừa giảng bài vừa ôn lại kiến thức, sau ba ngày sẽ lập kế hoạch ôn chi tiết cho cậu.”

“Hôm nay tôi sẽ dạy cậu cách nhớ thơ cổ và từ vựng tiếng Anh, tiện thể sửa phát âm và luyện nghe. Buổi học kéo dài ba tiếng, sẽ có nghỉ giữa chừng.”

Lục Phi Trì như lời mình nói, một đêm hóa thân thành học ngoan.

Tôi dạy sao, cậu ta học .

Từ một không trung, dần dần chuyển sang chủ động hỏi bài – đó là một khởi đầu tốt.

Buổi học thử như kết thúc.

Lục Phi Trì thì trước mặt mình, khen tôi hết lời.

Hôm sau tôi lại đến họ Lục như thường lệ, dạy theo kế hoạch.

Gần như cả ngày tôi đều cậu ta, nên tôi tự mang theo đồ ăn.

Chưa đến giờ trưa, Lục Phi Trì còn đang làm bài, tôi tranh thủ giải quyết cái bụng trước.

Tôi lén đồ ăn vặt trong túi ra nhấm nháp.

Dù âm thanh rất nhỏ, vẫn khiến Lục Phi Trì phân tâm.

Cậu ta trêu chọc: “Cô , cô cố tình không? Đây là cách mới để phạt học à?”

Tôi nghiêm túc đáp: “Lục Phi Trì, đây là bữa trưa của tôi. Sau này cậu làm bài trong lớp, xung quanh cũng sẽ có đủ loại âm thanh, cậu làm quen.”

… nếu tôi làm xong tờ đề này, tôi có thể ăn đồ ăn của cô không?”

Lục Phi Trì ngước mắt nhìn tôi đầy tủi thân.

Tôi quăng túi xách qua cho cậu ta: “ ăn thì ăn đi, trong túi còn nhiều.”

Lục Phi Trì nhận túi tôi, mở ra thì ngạc nhiên lộ rõ trên gương mặt: “Cô không định ăn trưa, ăn tối toàn là những thứ này đấy chứ?”

Cậu ta đổ hết đồ ăn ra bàn.

Tôi gật đầu.

“Tạm bợ là được rồi, miễn sao không bị đói là được.”

Lục Phi Trì nhìn tôi bằng mắt xót xa: “Hay là… cô ăn cùng gia đình tôi luôn đi?”

Tôi từ chối: “Không cần đâu.”

Chúng tôi không thuộc về cùng một thế giới. Tôi chỉ là gia của thiếu gia mà thôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương