Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
tôi lúc mới : “Lê Lê, … không ngờ , khá cởi mở ha, lắm, lắm, đây quà gặp mặt chuẩn bị cho , đeo vào xem thích không.”
Bà giúp tôi đeo hình Phật nhỏ bằng ngọc bích, sáng long lanh, tôi hài lòng. hệ thống chó săn Beagle không hài lòng.
“Đại vương Beagle giáng lâm! muốn, , bây giờ khoe ngay! Gâu gâu! Sao chuẩn bị? còn đưa đây!”
Tôi không kiểm soát được mà đưa tay về phía cổ tay của cha tôi, bóp mở khóa, xoẹt tuột chiếc đồng hồ của ông ấy xuống!
Cha tôi: “A.” Ông ấy ngơ ngác nhìn tôi. Tôi : “Đồng hồ sáng long lanh đẹp quá nè, cảm ơn , quá đi!”
đó tôi làm y vậy, tuột chiếc đồng hồ của anh trai tôi và chiếc vòng tay, nhẫn của xuống.
phản ứng đầu tiên, tức giận dậm chân, nhìn : “ ơi!” ta vừa dứt lời, tất cả chó Beagle trong trại đều bắt đầu sủa điên cuồng “werwerwer”.
Triều Dương che chở ta lùi bước, chút phát điên tôi: “Chúng nó đang sủa vậy? Em thể bảo chúng nó đừng sủa nữa không?”
Tôi: “werwerwer”.
Cuối cùng tôi vẫn theo gia đình trở về biệt thự. Việc nhận nhầm không phải do ai cố ý, nuôi của tôi cũng không phải sẽ tính toán cho tương lai của , bày trò thiên kim giả thiên kim thật.
Bà ấy luôn nghĩ tôi gái ruột của bà ấy. Dù bà ấy không đánh mắng tôi để trút giận, bà ấy coi tôi thùng rác tinh thần của bà ấy, ngoài than vãn thì than vãn, bà ấy hối hận vì đã sinh tôi, không đoạn tuyệt quan hệ gia đình, mà đàn ông khiến bà ấy mang thai cũng biến mất.
Dù bà ấy đã làm , bà ấy không cho rằng mình thể gánh vác trách nhiệm . Năm tôi học lớp sáu, bà ấy đã chán ngấy cuộc sống , bỏ đi theo đàn ông quen qua mạng, hàng xóm thấy tôi đáng thương nên luôn chăm sóc tôi.
Nhà phải nơi đẹp để tôi nương tựa không? Tôi không chắc.
khi về nhà , tôi đối xử tôi khá nhiệt tình, bà ấy liên tục hỏi tôi cách bài trí phòng ngủ hợp ý tôi không, bảo tôi thiếu thì bà ấy.
lẽ sợ tôi nổi cơn, thiếu thì trực tiếp xông vào phòng bà ấy cướp chăng.
khi tôi rời đi, đẩy cửa phòng ngủ của tôi , mặt lạnh tanh nhìn tôi.
ta : “Đừng tưởng ruột của thì hơn tôi bậc, biết bao nhiêu năm qua và anh trai đã tôi thế nào không? đối xử tôi khách sáo chút, nếu không tôi cả đống cách khiến không sống nổi trong nhà đâu!”
ta vừa vừa dùng ngón tay chọc vào trán tôi, tôi thấy đây hành động xúc phạm. tôi ghét đối đầu trực diện khác, vì vậy tôi quay mặt đi, không .
Giọng quỷ quái vang lên. “ giận, xé tan! Đấm đá khắp thế gian! Hây! Ha! Siêu tuyệt độ trơ thép xương của , ăn pháo bay đầy trời của !”