Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ta còn sức lực, mềm oặt :
“Nhưng ta cũng không thích chuyện đó lắm đâu, mỗi lần chàng giày vò xong, ta đều nằm mơ lung tung. Tỉnh dậy thì khô miệng khô lưỡi. Hơn nữa… hơn nữa…”
Một vài thật sự tiện .
Tay Lục Thế Quân luồn vào váy ta, khẽ khàng mân mê một .
Ta đỏ mặt, ngăn hắn . Ướt nhẹp như thế, thật dơ dáy biết bao!
Lục Thế Quân ta, mơ hồ:
“Suốt ngày bày đặt đòi chữa bệnh ta, ta còn tưởng nàng hiểu chuyện lắm, hóa cũng một tiểu ngốc tử. Nàng khó chịu, bởi vì ta chưa từng…”
Những phía sau, ta nghe hiểu rồi, giật b.ắ.n cả mình.
Ta bật khóc: “Vậy ta không muốn thành thân nữa! Đáng sợ quá! Chắc chắn sẽ đau lắm!”
Lục Thế Quân vội dỗ dành ta, hắn cách vẹn toàn, tuyệt đối sẽ không để ta đau đớn.
13 – Ngoại truyện
Phủ Xương Bình hầu một biệt trang suối nước nóng nơi ngoại thành, cuối hạ, mời không ít khách đến tiêu d.a.o ngắm cảnh.
Lục Thế Quân bằng hữu vừa chơi mã cầu trở về, thay xiêm xong đi tìm .
Vương ma ma đi bên cạnh hắn, từng việc vụn vặt nửa ngày nay đều bẩm rõ:
“Phu nhân sáng nay tâm trạng tốt, dùng một chén yến sào, miếng bánh đằng la, một đĩa măng trộn nguội. Trước khi cửa còn một trái lê nhỏ, nửa miếng dưa lưới. Đến khi Tứ cô nương đến mời, thay nhau ngoài.”
Lục Thế Quân nghe vậy khẽ cười.
Nàng từ trước đến nay uống vẫn không tệ.
Hôm qua hắn dày vò tới nửa đêm, nàng đói bụng khóc rưng rức đòi .
Lục Thế Quân đành dậy giữa đêm, bưng một chén cháo rau nhỏ đút nàng .
Nàng vừa vừa lim dim hắn thiếp đi.
Nàng thì thỏa mãn ngủ say, còn hắn thì phải nén nhịn hồi lâu yên.
Hắn không còn cách nào, đành phải đích thân giặt chiếc yếm nhỏ của nàng.
trước kia còn tiểu thư, khi ấy tỷ tỷ quản giáo, quy củ hầu phủ trói buộc.
Nay gả hắn, người dọn ở riêng, càng thêm phóng túng vô kỷ luật.
Nàng càng ngày càng làm nũng, biết phép tắc gì.
không ngon, ngủ không yên, đều phải lộ sắc mặt hắn xem.
Lục Thế Quân nghĩ đến đây bật cười, nhưng cam tâm tình nguyện chịu đựng tất cả.
Vương ma ma :
“Phu nhân Tứ cô nương đi đá cầu, giờ hẳn cũng sắp xong rồi, đã hẹn nhau đi ngâm suối nước nóng.”
Lục Thế Quân sực nhớ mấy bộ may nàng, chuyên để mặc khi đá cầu.
Chân bước gấp rút hơn.
Vừa đến nơi, liếc mắt đã trông ái thê.
Nàng yêu thích màu phấn hồng, quả nhiên mặc vào như hoa đào chớm nở.
Giữa đám đông, tựa như một đóa đóa đào nhẹ nhàng lay động, khiến ai nhìn cũng rời mắt nổi.
da trắng, vừa vận động đỏ ửng như đào, vừa ngây thơ vừa diễm lệ.
Lục Thế Quân lướt mắt quét quanh, phát hiện mấy tên nam tử đứng xa xa ánh mắt đã sắp dán lên người nàng.
Trận đá cầu vừa kết thúc.
Lục Thế Quân vẫy tay gọi nàng.
Nàng trông hắn, mắt sáng rỡ, cất bước chạy tới.
Tựa hồ muốn nhào vào hắn, nhưng ngại chốn đông người, đứng cách một bước, hé môi cười khẽ.
Lục Thế Quân bước đến, nắm lấy tay nàng, kéo nàng rẽ về phía tĩnh lặng.
Tới chốn không người, hắn đè nàng vào vách tường, cúi đầu sâu.
Rõ ràng nửa ngày chưa gặp, đã nhớ nhung thế này sao?
Phu nhân đến không thở nổi, ánh mắt mơ màng.
Làm vợ chồng đã một năm, Lục Thế Quân hiểu nàng nhất.
người háo sắc ham dục.
Hắn mặc đẹp một , nàng sẽ liếc mắt nhiều thêm.
Còn hắn sơ sài bận công vụ, nàng chê chán, tránh đi không thèm nhìn.
Lục Thế Quân vòng tay ôm eo, một bên môi, một bên bế nàng vào biệt viện gần đó.
Suối nước nóng bốc hơi mịt mù, sương mù mờ ảo phủ quanh.
người cứ thế mang nguyên bước xuống nước.
Lục Thế Quân tựa vào đá, ôm nàng thật chặt.
đầu nàng còn khép chặt mắt, rên rỉ ư ử.
Chốc sau như phiền, mệt mỏi dựa vào hắn.
Lục Thế Quân trầm giọng cười: “Cục cưng ngoan, năn nỉ ta đi.”
dĩ nhiên chịu nghe .
ướt sũng dính sát người, vô khó chịu.
Lục Thế Quân tháo nàng , dùng áo choàng đã chuẩn sẵn quấn kín nàng.
người bọc áo choàng dày, không lọt một tia gió.
Hắn cúi đầu nàng, ép nàng mở mắt.
đôi mắt long lanh nước, lặng lẽ hỏi hắn: “Làm gì vậy?”
Lục Thế Quân muốn hỏi nàng:
Nàng từng hối hận vì gả ta không?
Hiện giờ nàng hạnh phúc không?
Nhưng đến lúc thốt nên , hắn : “Triệu Đoan đã trở về.”
Hắn mắt nàng thoáng qua một tia mê man, rồi lập tức tỉnh táo.
Rồi trông mắt nàng dâng lên tức giận, biết mình đã sai.
Quả nhiên, đẩy hắn , quấn áo choàng rời đi.
chân đã mềm, bước đi lảo đảo.
Nàng ngừng bước, cúi người nhặt lấy viên đá ném về phía hắn.
Lục Thế Quân ào một tiếng đứng phắt dậy, quần áo còn dính chặt trên người.
người lôi kéo nhau đi thẳng vào lều sâu rừng trúc.
Sau đó một tràng xin lỗi dỗ dành của Lục Thế Quân:
“ ta lỡ , nàng mở mắt nhìn ta một được không?”
“Thương ta một , được không?”
Tấm rèm lều gió vén lên một góc.
nam nhân eo thon vai rộng đang quỳ trên đất, nghĩ mọi cách lấy đóa hải đường đang nằm nghiêng trên giường.
Mọi chuyện vừa bắt đầu…
Hoàn.