Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
4
Thế tử gia quả nhiên là người nói được được!
Chưa đến mấy ngày sau, tỷ phu được giao cho trông coi việc buôn bán phủ.
Tỷ tỷ mừng rỡ vô cùng.
vậy, tay hai người họ cũng đã dư dả hơn, ngoài xã giao cũng không phải dè dặt từng đồng nữa.
Có bạc tay, tỷ tỷ may cho ta mấy bộ y phục mới.
Nàng đỏ hoe mắt, dịu giọng nói:
“ lấy chồng muộn một chút cũng được, ta sẽ dành dụm thêm ít hồi môn cho , để sau gả đi không bị nhà chồng khinh rẻ.”
Tỷ tỷ tuyệt nhiên không nhắc đến phu nhân muốn đuổi ta, âm thầm gánh chịu mọi áp lực một mình.
Ta âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải tìm cách chữa khỏi chứng bệnh kia cho Thế tử gia.
cần vừa ý, tỷ tỷ và tỷ phu mới có thể sống yên ổn phủ .
Ở chốn môn, xưa nay vẫn là vợ nhờ chồng vinh hiển.
Tỷ phu việc nhanh nhẹn, đầu óc lanh lợi, tiếc xuất thân thứ tử, nên chưa từng có cơ hội mặt.
Mỗi khi đến rằm, cả phủ đều phải tề tựu ăn cơm đoàn viên.
Tỷ phu nâng chén kính Thế tử gia, mọi ánh nhìn sảnh đều đổ dồn về phía .
Bên nữ quyến, ta và tỷ tỷ ngồi cùng bàn.
phu nhân cất giọng châm biếm:
“Nhìn dáng vẻ thấp hèn kia kìa, đúng là thứ con thiếp cũng có thế thôi, chẳng bao giờ nên .”
Tỷ tỷ đỏ mặt, nhưng có thể coi không nghe .
Dù sao, phu nhân cũng là người xuất thân cao quý, chẳng thể động vào.
Ta cúi đầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y tỷ tỷ, truyền cho nàng một chút dũng khí.
Thế tử gia không cần đứng dậy, khẽ nâng tay, chạm ly với tỷ phu.
bình thản nói: “Tam đệ tốt lắm, từ mai trở đi, việc buôn bán ở tửu trang cũng giao cho đệ.”
Lời vừa dứt, gia biến sắc.
phu nhân cau mày, không giữ được vẻ cao ngạo trước.
Ta nghĩ thầm, phủ ai chẳng biết gia lợi dụng việc buôn bán rượu để mưu lợi riêng.
Nếu tỷ phu tiếp quản, tra sổ một lượt, khéo phát hiện trăm ngàn chỗ sơ hở.
Đến khi ấy, gia có bị phạt hay không, phải xem tỷ phu có tra được bao nhiêu lỗi lầm.
phu nhân vốn là người khôn khéo, lập tức thay đổi thái độ, mỉm dịu dàng nói:
“Bàn hình chẳng có món hợp khẩu vị tam đệ . Mau, bảo nhà bếp thêm mấy món nàng ấy thích đi.”
Tỷ tỷ lập tức khẽ , khách khí nói một câu: “Đa tạ tẩu.”
Ta lòng hả dạ, cúi đầu chuyên tâm ăn cơm.
là sư tử đầu kho tàu, chân giò kho dầu, sườn xào chua ngọt, ta toàn gắp phần thịt ăn.
Tỷ tỷ lén véo ta một , ta mới miễn cưỡng gắp thêm một đũa rau xanh.
Yến tiệc vừa tan, tỷ tỷ vỗ nhẹ lên bụng ta, dọa:
“ ăn cho thành một mập mạp, xem ai dám cưới nữa!”
Than ôi, tỷ tỷ đâu hiểu nỗi khổ ta.
Ta cũng không ngờ, chữa bệnh cho Thế tử gia vất vả vậy.
Tay, đùi, cả bàn chân ta đều muốn chai sạn cả rồi.
Tỷ tỷ từng nói phòng the ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời nữ nhân.
Nhưng theo ta , cũng chẳng có gì đặc biệt lắm.
Hay là do Thế tử gia thật sự… không được?
Nghĩ đến đây, ta càng thêm thương cảm cho .
Một người Thế tử gia, việc gì cũng hoàn hảo, vậy duy nhất ở phương diện bất lực, hẳn lòng cũng chẳng dễ chịu gì.
5
Tỷ tỷ vẫn đang lo lắng cho hôn sự ta.
Nghe nói mở hội thơ ở tiền viện, nàng giục ta đi xem thử.
Ta đang gặm lê, chẳng muốn nhúc nhích, nàng bèn đuổi thẳng ta ngoài.
Tỷ tỷ cau mày khó hiểu nói:
“Trước kia sốt sắng hơn ai hết, cớ sao dạo lười biếng đến thế? Nam tử tốt đâu phải từ trên trời rơi xuống, không tranh thủ biết đến khi mới gặp được người tử tế?”
Sợ nàng càm ràm mãi không thôi, ta đành miễn cưỡng đi một chuyến.
là không ngờ rằng, Thế tử gia cũng ở đó.
liếc ta một , rồi quay sang trò cùng người khác.
ta hai mắt sáng rực.
Nàng kéo tay ta thầm: “Ta vừa để ý một nam nhân, thử giúp ta thăm dò một chút nhé!”
Ta giơ tay hiệu một con số.
nhét bạc vào túi ta.
Ta nắn túi căng phồng bạc trắng, vừa lòng mỉm :
“Yên tâm đi, ta đảm bảo sẽ dò cho tỷ.”
thở dài buồn bã:
“Hầy, ta thiên hạ chẳng có nam nhân thoát được sắc đẹp cả.”
Nàng lúc cũng không tiếc lời khen ta xinh đẹp.
Ta sờ mặt, cũng buồn rầu.
Nếu ta thực sự xinh đẹp nàng nói, cớ sao đến nay vẫn chưa gả được cho ai?
Người để mắt tới, là một tân khoa bảng nhãn tên Triệu Đoan.
Nàng ghé tai ta thầm: “Nhà họ Triệu tuy nghèo, nhưng nhân phẩm tốt, gia phong nghiêm cẩn.”
mày mắt tuấn tú, nói lúc cũng giữ nụ nhàn nhạt.
Mọi người cùng nhau thơ.
khẽ huých ta một .
Tay ta run lên, lông bút quệt trúng tay áo Triệu công tử.
Ta vội vàng nói: “Thật thất lễ với công tử, để ta đền cho ngài một chiếc áo mới vậy!”
Triệu công tử chưa kịp nói gì, mặt đã đỏ ửng.
Ta nghe lạnh giọng khẩy một tiếng.
Biết ngay là không có hi vọng rồi.
Tội nghiệp cho Triệu công tử, thế là bỏ lỡ cơ hội cưới được quý nữ nhà quyền thế.