Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Khi xưa, vì trong tay không có bạc, tỷ tỷ thưởng không đủ cho hạ , sau lưng thầm chê bai.
Vì phận thấp kém, chị em dâu mỉa mai ngay trước mặt mà chỉ đành nuốt vào lòng.
Mỗi ngày nàng đều cố gắng mỉm , khiến ta nhìn mà xót ruột không thôi.
Nhưng bây giờ khác .
Nàng luôn nở nụ , ánh dịu dàng, chân mày cũng giãn ra.
Tỷ tỷ lau nước , gật đầu liên tục:
“Vui, vui lắm. Nhưng điều làm ta vui nhất chính là, tỷ phu có tiền đồ, muội cũng có chỗ dựa. Mai sau muội , nhà chồng cũng không dám khinh thường muội.”
Ta đến đêm đó uống rượu say.
Kỳ thật làm sao mà say đến độ nhận không ra chứ?
Thế không đẩy ta ra, ta liền thuận theo tình thế.
Thanh bạch hay không, những chuyện ấy đâu còn quan trọng nữa.
Chỉ cần tỷ tỷ sống tốt, vậy là đủ .
Tỷ tỷ lấy ra cái hộp nhỏ, thầm:
“Đây là của hồi môn ta chuẩn cho muội. Đợi tỷ phu trở về, sẽ góp thêm cho muội ít nữa. Sau này muội , đừng có chỉ ngủ như bây giờ. Haiz, lấy chồng… trên phải hầu hạ mẹ chồng, dưới còn phải ứng phó chị em dâu…”
đến đây, tỷ tỷ khóc càng dữ: “Tỷ tỷ thà rằng muội đừng !”
Ta ngẩn ra: “Tỷ tỷ, ta cho đâu?”
Nàng chọt nhẹ trán ta: “Triệu Đoan chứ ! Còn muốn cho nữa!”
9
Tỷ tỷ sợ ta nam lừa gạt, nên mới cố ý cấm túc ta, để ta có thời gian tĩnh tâm suy .
Nàng cũng dịp ấy âm thầm dò xét phẩm hạnh của Triệu Đoan, rất vừa lòng.
Ta thầm , Triệu Đoan là nam được tiểu thư đích chọn lựa, tất nhiên không thể sai được.
Nhưng đến mấy kẻ nam trước kia từng mất tích, cũng đều là do tiểu thư chọn.
Ban đầu nấy đều rất tốt.
Đến cuối , nấy đều thành c.h.ế.t cả.
Lần này ta hồi hộp vô , chỉ sợ xảy ra sơ suất .
Phải nhanh chóng ra tay, giành lấy hắn!
Bắt hắn tự mình mở miệng cầu mới được.
Ngày tham dự sinh thần muội muội của Triệu Đoan, ta dậy từ sớm để trang điểm chải chuốt.
Tỷ tỷ đích chọn y phục và trang sức cho ta.
Nàng còn may riêng cho ta bộ váy hồng đào mới toanh.
Tỷ tỷ nhìn ta, trong lộ rõ vẻ kinh diễm.
Nàng thở dài: “Lần này tỷ phu ra ngoài, gửi về không ít vật quý. Nghe đâu là do Thế tặng. Mấy xấp lụa này vừa khéo hợp làn da của muội.”
Ta vừa nghe đến ba chữ Thế , mí lập tức giật giật.
Ra đến cửa, ta trông thấy tiểu tư của Thế đang đứng đợi.
Vừa thấy ta, hắn đã làm mặt khổ sở, ghé sát nhỏ:
“Nhị cô nương, hôm nay vẫn chưa gửi thư cho Thế sao?”
Từ lúc hắn rời phủ đến nay, ngày cũng phái tới giục ta viết thư.
Thật ngượng!
Nếu không phải vì hắn, tỷ tỷ có bắt ta cấm túc?
Hơn nữa, giữa ta và hắn có để ?
Ta đành viết mấy bức thư nhạt thếch kể chuyện sáng , trưa , tối cho xong chuyện.
Dạo gần đây còn bận hẹn hò Triệu Đoan, ta còn tâm trí mà để ý đến hắn nữa?
Còn bệnh tình của hắn, ta đoán chắc là không còn cứu được .
Cũng phải ta không hết lòng, mà là bệnh ấy đã vào tận xương tủy !
Nên tất nhiên có thư cả.
Ta vội vàng ra ngoài, tiện tay ngắt cành hoa bên đường, nhét cho tiểu tư.
Tiểu tư nâng niu ôm lấy hoa, quý như trân bảo, vội vàng chạy .
tiểu thư đã chờ ta ở cổng.
Nàng vốn là bằng hữu thiết muội muội của Triệu Đoan, cũng định .
Thấy ta đến, tiểu thư sững .
Nàng lẩm bẩm: “Đúng là mỹ như đào vừa chín mọng, khiến ta nhìn mà muốn c.ắ.n miếng.”
Ta hì hì, chìa tay ra: “Vậy c.ắ.n .”
tiểu thư khoác tay ta, than nhẹ:
“Chỉ tiếc ta không phải nam ! Hôm nay nhất định phải ra mấy câu hỏi khó, dọa cho Triệu Đoan phen.”
Chúng ta đến nơi, từ xa đã thấy Triệu Đoan đứng đợi ở đầu ngõ.
Hắn vừa thấy ta xuống xe, liền sải bước tới.
Triệu Đoan nhanh quá mức, khiến tiểu thư phải chọc ghẹo:
“Thám hoa lang, phía sau có ch.ó rượt ngươi đấy à?”
Triệu Đoan mặt thoáng đỏ, nhưng vẫn : “Sợ Nhị cô nương không trông thấy ta, nên vội vàng qua đón.”
Khi , ánh hắn vẫn luôn dõi theo ta.
Tim ta bỗng đập loạn, nhẹ giọng đáp: “Vừa xuống xe đã thấy ngài .”
Triệu Đoan nở nụ , khẽ “ừ” tiếng.
Lạ thật, trước kia ta đâu thấy hắn tuấn tú thế này.
Vậy mà giờ đến chuyện mình sắp cho hắn, thấy chỗ của hắn cũng vừa vô .
10
Lục Thế Quân không ngờ ra phủ hơn nửa tháng, vậy mà đêm ngủ yên.
Trong mộng đều là gương mặt vừa vô tội vừa kiều diễm của Phó Nhu, miệng tít gọi tiếng: “Thế ~”
Tỉnh , dưới ướt đẫm, trong lòng cũng trống rỗng vô .
Những bức thư nàng gửi tới, hắn xem xem .
Kỳ thực qua toàn là nàng món , uống loại trà , đọc sách .
Lục Thế Quân liếc thấy trong thư viết hai chữ Nữ giới, liền nàng đang bừa.
mà Phó nhị cô nương trời sinh hợp chữ “đọc sách”.
Khi nữ quyến nhà họ Lục học hành, mười phần chín là nàng ngủ gật.
Lúc kiểm tra bài, nàng còn lầm bầm: “Ta đâu phải thi trạng nguyên, học lắm chữ làm .”
Có lần Lục Thế Quân vô tình nghe thấy tỷ tỷ nàng trách mắng nàng.