Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Mẹ tôi đột nhiên đổi giọng: “Băng à, dạo này con mẹ cãi nhau dữ lắm. Con không muốn giúp con cũng được nhưng không nhẫn tâm nhìn mẹ con vì này ly hôn chứ.”

Tôi nhìn mẹ tôi thay đổi thái độ liên tục, mở lời trước: “Vậy mẹ muốn con giúp mẹ thế nào?”

Mẹ tôi cười: “Con có tiền không, cho mẹ vay hai trăm vạn. Con biết ngân hàng không cho mẹ vay cá nhân nữa rồi.”

Dạ dày tôi đau mức lưng bắt đầu đổ mồ hôi.

Tôi lấy cớ nói: “Mẹ, mẹ biết con muốn đón bà nội về, mới vay tiền mua , lấy đâu ra tiền.”

Bà lập tức cười tươi, nắm lấy tay tôi.

“Mẹ biết đó, con một lòng muốn đón bà nội về, mẹ không phản đối.”

“Con không có tiền nhưng chàng trai nãy, chắc chắn là có tiền.”

“Mẹ thấy ta có vẻ rất thích con, nếu ta muốn cưới con thì phải bỏ ra chút tiền, chẳng phải nên thế sao?”

Tôi đứng phắt dậy, tức mức run rẩy.

Trong mắt mẹ ruột tôi, chỉ có tiền tiền tiền.

Với bà, tôi chỉ là một túi m.á.u có lợi dụng!

Nhưng bây giờ tôi vẫn chưa nổi giận.

Tôi ép mình kìm nén cơn tức , ngồi xuống.

cháo trứng bắc thảo thịt nạc trước nguội lạnh, cuối tôi vẫn không ăn được một miếng nào.

16

Lúc tôi tiễn mẹ tôi rời là mười hai giờ.

Tôi mệt mỏi mở to đôi mắt đầy tơ m.á.u bước vào văn phòng, lúc này mới nhớ ra, vẫn còn một ở đây.

Tôi áy náy nói: “Xin lỗi nhé, lỡ dở giờ này.”

Anh ấy xoay ghế, tháo kính, ngẩng đầu nhìn tôi.

Ánh sáng dịu nhẹ chiếu lên khuôn anh ấy, càng nổi bật đường nét rõ ràng vẻ đẹp trai của anh ấy.

“Em không ăn chứ gì.”

Sắc tôi rất khó coi, muốn giả vờ cũng không giả vờ được.

nãy nói gia đình mãi…”

Lâm Trường Bách thở dài ra ngoài.

Khi quay , trên tay là một cháo được hâm nóng, cái đó, tôi biết, là của anh ấy.

hộp nhựa vào lò vi sóng không tốt nên anh đổi sang cho em.”

“Em ăn nghe anh nói.”

Khi thìa riêng của anh ấy đưa vào miệng tôi, tôi cảm thấy mình sắp bốc cháy.

Anh chàng này, không phải là mắc chứng sợ bẩn sao?

Sao

Anh ấy ngồi trước máy tính, xoay màn hình về phía tôi, vẻ tự đắc.

“Một tiếng rưỡi, xong một bản phương án, đồng thời dùng tài nguyên trong tay anh giúp em một chút.”

“Anh xem qua rồi, em gái em rất ăn ảnh, kỹ thuật điểm cũng rất tốt.”

“Chỉ là video của em ấy, chủ yếu là ở ký túc xá , dạy các bạn đại học lứa cách điểm. Có rất nhiều blogger chủ đề này.”

“Em ấy có tốt, nhưng muốn trở nên nổi bật, trở thành đứng đầu thì rất khó.”

“Đối tượng của em ấy khá trẻ, chủ yếu là học sinh, không bằng đánh vào tâm lý đối tượng này, tập trung vào một số video khác biệt.”

“Lồng ghép review thương mại, kể theo phong cách tạo không khí. Ví dụ truyện thì review thương hiệu mỹ phẩm .”

“Kể về tình yêu thời dân quốc, thì review mỹ phẩm dân quốc.”

“Anh liệt kê mười chủ đề tương tự, thử nghiệm riêng xem mức độ chấp nhận của thị trường thế nào.”

“Giai đoạn đầu chắc chắn cần đầu tư vốn, nhưng nếu kịch bản tốt thì video có linh hồn, chi phí cũng ít .”

“Sau này có lợi nhuận thì có xoay vòng vốn ổn định .”

Tôi gật đầu, xem kỹ phương án của Lâm Trường Bách.

Thực ra thì về cơ bản là giống với ý tưởng ban đầu của tôi.

Chỉ là trong vòng một tiếng rưỡi, anh ấy chi tiết hóa tất cả các ý tưởng.

“Em nhớ công chúng ta hợp tác có các sản phẩm liên quan, hay đang quảng bá.”

“Em nói với họ, cũng coi có lợi.”

“Việc tiến cử này, anh .”

Trong cuộc sống, Lâm Trường Bách luôn tỏ ra xa cách với mọi nhưng khi nói công việc, đôi mắt cận thị của anh ấy sáng lên.

Nhưng lần này, theo một nghĩa nào đó, là riêng của tôi.

Sự nhiệt tình đầu tư quá mức của anh ấy khiến tôi rất bất an.

Sự nhiệt tình của anh ấy, là vì tôi trước mắt.

Hay là vì ở đầu dây bên kia WeChat, anh ấy tưởng là “tôi”?

17

Buổi tối, nhóm gia đình của tôi em gái tôi bắt đầu náo nhiệt.

Đặc biệt là nhóm của tôi, mẹ tôi trực tiếp công việc bà chuyển một nửa trong công cho tôi.

[Vốn dĩ tôi cũng không quản lý công nhiều, con cái lớn rồi, cũng nên giao cho con cái.]

[Bạch Nhu là đứa gối thêu hoa, đầu óc rỗng tuếch, tôi không yên tâm.]

[Chỉ có giao cho Băng Băng tôi mới yên tâm!]

Lần này mợ tôi tỏ ra rất hợp tác.

tôi thậm chí còn nói thẳng: [Băng Băng thật xuất sắc, nếu sau này Gia Kiệt được một nửa Băng Băng là mãn nguyện lắm rồi.]

Mợ tôi: [Gia Kiệt mình cũng rất xuất sắc .]

[ nữa, con gái , có giỏi giang đâu thì có ích gì.]

Tôi không thèm ý.

Đây là kết quả đàm phán cuối của tôi với mẹ tôi.

nợ tín dụng cá nhân, đang ở đứng tên hai vợ chồng.

Bà không tránh tôi thế chấp hoặc bán .

Bà chỉ có tìm tôi.

Tôi hứa với bà, tìm cách giúp bà chuyển bốn trăm vạn lấp đầy tất cả các khoản lỗ nhưng điều kiện là tôi muốn một nửa trong công của bà.

Bà có ba mươi trăm trong công .

một nửa là mười sáu trăm.

Mười sáu trăm này, rất quan trọng với tôi.

Tất nhiên, tôi giấu tôi việc này.

Tình hình phát triển công của tôi, tài khoản của tôi có bao nhiêu tiền, tôi nghĩ tôi không cần phải báo cáo với họ.

Nhưng chỉ xem những lời mẹ tôi nói trong nhóm thì giống bà ấy tặng không cho tôi vậy.

Tùy chỉnh
Danh sách chương