Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9zopSJ5Ywg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4 NHƯ SƯƠNG SỚM

18

Lục Vân Tiên liên tiếp nửa tháng lại bên Kỷ Vân Yên, ta còn mong hắn đừng bao giờ trở lại để khỏi ta khó chịu. Đáng tiếc, mong muốn đó chẳng thành thật.

Lộ, chúng ta hãy với nhau được không?”

Ta không biết sao hắn còn có thể mở miệng ra những lời như .

Ngày trước, ta rất thích mùi hương trên người hắn, là mùi xà phòng sạch sẽ pha lẫn chút hương bút mực đơn giản. Nhưng giờ, mỗi khi hắn đến gần, ta chỉ ngửi hương thơm ngọt ngào nồng nặc của cung đình, khiến ta muốn buồn nôn.

“Ngươi có thể cút được không?” Ta rất bình . “Cái gì khiến ngươi ta còn buôn bán phế liệu nữa?”

“Sao nàng không chịu hiểu cho ta một chút?” Hắn có lẽ đã uống quá nhiều, chuyện không còn rõ ràng nữa. “ khi nhậm chức, ta luôn người khác gây khó dễ. Là Thái tử che chở cho ta, ta không còn cách khác!”

“Ta biết nàng sẽ không thể chấp nhận, nên ta mới nhờ Thái tử xin thánh chỉ phong bình thê.”

“Ta lẽ ra đã phải đứng đầu bảng, nhưng điểm số của ta một tên công tử thế gia mua mất. không có Thái tử, ta vĩnh viễn không biết được chuyện !”

“Ta muốn mang đến cho nàng một cuộc đẹp hơn, nhưng bọn họ không buông tha cho ta! Bọn họ chỉ muốn chèn ép ta!”

“Thái tử ta không cưới công chúa, ngài ấy sẽ không bảo hộ ta nữa!”

“Ta đồng ý bên nàng ta mới đổi lấy được chức Đại Lý Tự khanh !”

“Ta là một kẻ nghèo khó, nhưng ta thực nàng!”

“Ta chỉ mỗi nàng thôi!”

Lộ!”

Lộ!”

Hắn đến đoạn cuối đã hoàn toàn không còn rõ ràng nữa, lộn xộn như thể hắn đang lại ba năm trước, ôm chặt lấy chân bàn mà không ngừng gọi tên ta.

Phải nghe hết những lời tự bộc bạch của hắn, trong lòng ta không hề có chút xúc động , thậm chí còn cảm buồn cười.

Dĩ nhiên là ta hiểu được ý muốn mang đến cho người thương một cuộc đẹp hơn. Những năm qua, chẳng phải ta cũng luôn muốn dành cho hắn những điều nhất hay sao?

Nhưng đặt bản thân vào vị trí của hắn, cái giá để mang lại cuộc đẹp hơn là phản bội lại tình cảm , ta tuyệt đối sẽ không như .

Ta biết hắn ta, thậm chí chỉ ta. Ta cũng biết khi thành hôn đến giờ, giữa hắn và Kỷ Vân Yên vẫn chưa có gì xảy ra.

Kỷ Vân Yên thật hắn, sợ hắn Thái tử trách phạt, đã giấu kín mọi chuyện thay cho hắn. Rồi đó quay lại, nàng ta muốn gây khó dễ cho ta.

Ngày thứ hai đại hôn, ta đã trao chìa khóa quản gia cho Kỷ Vân Yên, thu lại tất cả khoản trợ cấp của . Nàng ta luôn muốn so bì với ta mọi thứ, nửa tháng qua, chắc hẳn nàng ta cũng rất đau lòng phải chi tiêu quá nhiều.

đến việc họ chẳng ai có được cuộc dễ chịu, trong lòng ta cũng nhẹ nhõm phần . Thiếp để mặc Lục Vân Tiên đứng đó, còn tự nghỉ ngơi.

Sáng hôm , Lục Vân Tiên lạnh mà tỉnh dậy, khi hắn tỉnh ta vẫn còn đang ngủ rất ngon.

Hắn bước đến bên giường, dùng ngón tay vẽ theo các đường nét trên khuôn mặt ta.

Đã lâu rồi hắn không nhìn ta mà không phải chịu đựng ánh lạnh lùng, nên lúc hắn trân trọng từng giây phút đó.

có thể, hắn chỉ muốn lại đây và nhìn ta mãi như , nhưng hắn còn phải lên .

19

Chân Lục Vân Tiên vừa ra khỏi cửa Kỷ Vân Yên đã tới.

Nàng ta không hài lòng chút về việc Lục Vân Tiên đã qua đêm chỗ ta.

Người đến như nàng ta còn muốn độc chiếm phu quân, mà Thái tử và bọn họ lại ta phải biết ơn mà chia sẻ sao.

Ta cứ nàng ta đến để gây khó dễ cho ta, nhưng không ngờ nàng ta lại nhắm vào Tiểu Thúy.

Nàng ta viện cớ bất kính, đòi phạt Tiểu Thúy năm mươi trượng.

Những người nàng ta dẫn theo đều là tay sai giỏi được huấn luyện kỹ, lại mang theo ngọc bội rồng của Hoàng thượng bằng chứng, đám gia nhân trong phủ không dám can thiệp.

Ta kiềm chế, chỉ có thể nghe tiếng Tiểu Thúy kêu khóc đau đớn, nhìn thân dưới của nàng ấy bê bết máu, cây gậy gỗ cũng đã nhuốm đỏ.

Ta không biết bọn họ đã rời lúc , chỉ biết ta ôm lấy Tiểu Thúy mà run rẩy không ngừng.

Ta sai người mời đại phu, nhưng khi đại phu đến Tiểu Thúy chỉ còn chút hơi tàn.

Tiểu Thúy là người đầu tiên ta nhìn khi xuyên vào thế giới . Nguyên chủ sốt cao không hạ, rồi ta xuyên vào. Nàng ấy luôn túc trực bên giường, thường xuyên thay khăn để hạ nhiệt cho ta.

Nàng ấy đã bên ta lâu hơn bất kỳ ai khác.

Bây giờ lại đang nằm đây thoi thóp.

Chỉ Kỷ Vân Yên là công chúa sao?

Chỉ ca ca của nàng ta là Thái tử sao?

Chỉ nàng ta mặt dày mà để đến phu quân của người khác sao?

Dù ta đã nhượng bộ rồi, họ vẫn ép ta đến mức ư?

Đại phu kê đơn thuốc, những bổ phẩm quý giá khắp bốn bể năm châu trong kho riêng của ta đều được nấu lên từng bát, từng bát mang đến cho Tiểu Thúy.

, phải mất trọn một tuần Tiểu Thúy mới hồi phục được chút tinh thần.

Trong thời gian đó, Lục Vân Tiên lại đến tìm ta, hắn xin lỗi, nhưng những lời xin lỗi ấy ta đã nghe quá nhiều rồi!

Hắn không thể trách mắng Kỷ Vân Yên chuyện của Tiểu Thúy, bởi lưng nàng ta là Thái tử.

Ta thật không hiểu nổi, sao nàng ta dám ngang ngược đến ?

Cũng chỉ là Thái tử mà thôi, trong lịch sử có bao nhiêu Thái tử thực lên ngôi?

Tài sản trong kho riêng của ta đã hao hụt không ít!

Túi của Tam hoàng tử ngày càng đầy đặn hơn!

20

Ký Châu, lũ lụt hoành hành, Tam hoàng tử tự nguyện theo quân cứu trợ, ai cũng biết đây là cơ hội để ngài ấy lấy danh tiếng. Thái tử cũng không ngăn cản quá nhiều.

Nhưng khi Tam hoàng tử trở về, trong kinh thành đột nhiên lan truyền tin đồn ngài ấy tham ô cứu trợ để nuôi dưỡng quân đội riêng, tin đồn lan rộng và đến tai Hoàng đế.

Hoàng đế nổi trận lôi đình, lệnh điều tra kỹ lưỡng.

Cuối cùng phát hiện ra không những cứu trợ không thiếu, mà thậm chí còn có thêm một khoản dư ra.

ra Tam hoàng tử đã tiết kiệm và còn tự bỏ ra để đóng góp thêm.

Trong , ngài ấy đỏ hoe, trông đầy oan ức.

Thái tử cũng đỏ , không thể tin được!

Không phải ta , nhưng với ủng hộ của ta, Tam hoàng tử mà còn tham mấy đồng bạc nhỏ nhặt ấy, ta cũng chẳng thèm để đến hắn!

21

Để cảm tạ ta ủng hộ chân tình, Tam hoàng tử mời ta đến Phụng Hiền Lâu để dùng một bữa thịnh soạn, Thẩm Như cũng có mặt, nghe hai người bọn họ sắp thành thân.

Ta vung tay hào phóng, lại thêm cho họ chút quà mừng.

Tam hoàng tử thoáng chối, ta đã cho quá nhiều rồi.

Ta cười đáp: “Không sao, cứ xem như ta tặng Như thêm chút của hồi môn. Ta giờ nghèo đến mức chỉ còn chút thôi.”

Tam hoàng tử cảm động trước tình nghĩa của ta và Thẩm Như , liền rút một phần để trả cho bữa tiệc hôm nay.

Khi ra ngoài, Thẩm Như chợt nhớ để quên đồ trong phòng, liền quay lại tìm. Ta và Tam hoàng tử đứng đợi góc cầu thang, rồi bất ngờ trông Lục Vân Tiên cùng Thái tử và Kỷ Vân Yên.

“Cô thật không ngờ, khi quyên góp một khoản lớn như thế, Tam hoàng đệ vẫn có thể đến Phụng Hiền Lâu tiêu xài!”

“Mỹ sắc hại người mà!”

Thái tử không nhìn kỹ ta đang đứng phía Tam hoàng tử, nhưng Lục Vân Tiên đã khắc ghi hình dáng của ta vào tận xương tủy.

Lộ?!”

Ta đành phải bước ra chào hỏi.

Kỷ Vân Yên trừng to hết cỡ: “Ngươi là kẻ không giữ đạo thê, sao có thể riêng với Tam hoàng huynh như ?”

Ngay lúc đó, Thẩm Như trên lầu bước xuống.

lực của công chúa điện hạ, quả thật ngày càng thụt lùi rồi!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương