Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Trong mắt ta thoáng qua tia hồ nghi, không nghĩ nhiều, mỉm nhạt giải với Hầu gia phu nhân:
“Phu nhân, con thay biểu tỷ xuất giá, thực sự là bất đắc dĩ.”
“Đợi tìm biểu tỷ, và di mẫu sẽ cửa tạ tội, biểu tỷ và con lại cũ.”
Nụ trên mặt Hầu gia phu nhân cứng lại đôi chút, trong đáy mắt hiện tia kinh ngạc.
“Hả? lại sao?”
Ta gật đầu, theo ánh mắt nghi hoặc của Hầu gia phu nhân, nhìn sang Chử Băng đang đứng bên cạnh.
Hắn nói với Hầu gia và phu nhân sao?
Hắn vẫn không chút biểu cảm, khiến người ta không đoán trong lòng hắn đang nghĩ gì.
11
Ngày thứ ba, vốn là ngày hồi môn, và di mẫu đích thân đến Hầu tạ tội.
Hầu gia và Hầu gia phu nhân vẫn mỉm tiếp đón và di mẫu thường, không hề có lấy nửa phần trách cứ.
Gia đình Hầu gia … cũng quá mức thông tình đạt lý thì ……
Di mẫu nói với Hầu gia phu nhân rằng có vài lời tâm sự dặn dò ta, liền ta viện nơi ta đang ở.
Ta đi theo bên cạnh di mẫu, nói:
“Di mẫu, nay biểu tỷ cũng tìm về , có con và biểu tỷ nên lại không?”
Di mẫu dừng bước, quay sang với ta:
“Đứa ngốc, gả qua , sao có lại nữa?”
Ta buột miệng thốt :
“Con và hắn …”
Nhận mình lỡ lời, ta c.ắ.n nhẹ môi, gò má nhuộm tầng hồng nhạt, lắp bắp hạ giọng nói:
“Di mẫu, con và hắn viên phòng, có .”
Ánh mắt di mẫu lóe tia nghi hoặc:
“Chẳng lẽ hắn ghét bỏ con?”
Ta khẽ giọng giải :
“Hắn vốn có hôn ước với biểu tỷ, trong lòng hắn là biểu tỷ. Ngày đại hôn biến thành con, bị ghét bỏ cũng là bình thường.”
“Hầu gia và phu nhân cũng không có ý trách cứ. Con nói với Hầu gia và phu nhân , đợi biểu tỷ trở về, con và biểu tỷ sẽ lại.”
Di mẫu thở dài tiếng:
“Biểu tỷ con là nam t.ử trở về, là con trai của Đại Lý Tự khanh, Tống tiểu công t.ử.”
“Tống công t.ử nói với con rằng cửa cầu hôn. con liền sai người đ.á.n.h đuổi hắn đi, nhốt biểu tỷ con trong lầu các, không cho nàng bước ngoài nửa bước.”
Thần sắc ta thoáng ngẩn , nhớ biểu tỷ từng lén gặp ngoại nam trong phòng ta, nàng từng nói với ta, người đó chính là con trai của Đại Lý Tự khanh, Tống Nhung Kiệt.
Biểu tỷ tính tình phản nghịch, nàng không Chử thế t.ử, xem lại là không .
Giọng di mẫu mang theo vẻ cưng chiều, ân cần khuyên nhủ:
“Con và Băng bái thiên địa, chính là phu thê. Hắn hiện giờ không con, không có nghĩa là cũng không con. Con cần ở Hầu làm tốt bổn phận của mình là .”
“Biểu ca con vốn để tâm con, nếu không biểu tỷ con làm loạn phen , ta định hỏi ý con, để gả con cho biểu ca.”
“Nếu hắn vẫn vô tình với con, con không sống hắn nữa, có hắn hòa ly.”
Truyện đăng trên page Ô Mai Đào Muối
“Con tuy không do ta sinh , cũng con ruột, Bùi chính là nhà mẹ đẻ của con.”
Di mẫu nói với ta nhiều vậy, ta nghe thấy hai chữ ‘hòa ly’.
Hoàn hồn lại, ta mỉm với di mẫu, gật đầu.
12
Từ đó, ta ở Hầu làm tốt những việc thuộc phận sự của mình.
Trời vừa hửng sáng, ta nhà bếp giám sát các đầu bếp chuẩn bị bữa ăn, thỉnh thoảng tự tay xuống bếp làm thêm vài món.
Hầu gia phu nhân đưa chìa khóa và sổ sách phòng kế toán cho ta, giao toàn bộ quyền quản gia vào tay ta.
Bà nói, có chỗ nào không hiểu thì cứ đi hỏi Chử Băng.
Quả thực có không ít sổ sách ta xem không hiểu, ta cũng không chạy đi hỏi Chử Băng.
Trong lòng hắn, có lẽ rất ghét ta.
Không vì ta thay biểu tỷ gả cho hắn, mà vì ngày đại hôn nói rõ đợi biểu tỷ trở về sẽ lại, cuối cũng không .
Cho nên ta cũng không xuất hiện trước mặt hắn để khiến hắn thêm bực bội.
là, ta vốn cho rằng Chử Băng chán ghét ta, cảm giác hắn mang lại, lại không giống ta nghĩ.
Ta và Chử Băng tuy ở khác viện, hắn lại thường xuyên đến viện của ta, ta dùng bữa.
khi tan triều trở về, hắn hay mang theo những món điểm tâm mà trong không có, đưa cho ta.
Thấy ta ban đêm thắp đèn xem sổ sách, có chỗ hiểu, hắn cũng sẽ đích thân ngồi bên giảng giải cho ta.
Mùi hương lạnh lẽo tựa tuyết tùng vốn có của hắn, quanh quẩn nơi ch.óp mũi ta.
Giọng nói của Chử Băng nghe qua vẫn lạnh nhạt, thái độ lại hoàn toàn không vẻ kiêu ngạo trước.
Hắn cũng không cho ta gọi hắn là Thế t.ử.
Hắn nói, nếu ta không gọi hắn là “phu quân”, thì vẫn có trước, gọi hắn là biểu ca.
Hầu gia và Hầu gia phu nhân đối với ta đều rất tốt.
Hầu gia phu nhân thường xuyên dẫn ta đi dự các yến tiệc thưởng hoa do quý phu nhân trong kinh thành tổ chức, gặp ai cũng tươi giới thiệu ta với họ.
Thời gian lâu dần, ta và Chử Băng ở chung cũng coi hòa hợp, có xem là tương kính tân.
Ta đưa tay chạm n.g.ự.c mình, trong lòng khẽ dậy những gợn sóng nhỏ bé đến mức khó nhận .
là, dù có muộn đến đâu, hắn cũng từng lưu lại qua đêm trong viện của ta.
13
Đêm tối nặng nề, ánh nến trong tẩm điện mờ tối u u.
Hạ nhân trong nói Hầu gia phu nhân chuẩn bị vài món ăn đưa sang, bảo ta Chử Băng dùng bữa tối.