Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7AVVuIelbz

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

9

17.

Phó Tu Cảnh dang rộng hai tay tựa vào lưng ghế sofa, dáng vẻ cực kỳ hưởng thụ. 

Trên đùi anh ta là một cô gái trẻ ăn mặc hở hang nằm ngả ngớn. 

Cô ta ngậm một quả anh đào căng mọng môi, làm bộ làm tịch đầy lẳng lơ kéo cổ Phó Tu Cảnh cúi .

Anh ta cười khoái chí, phối hợp cúi đầu hôn lấy.

Tôi bí mật cầm điện tiến gần, vừa vặn nghe thấy tiếng Trình Mạn bám lấy cánh tay để nũng nịu: 

, để được gặp anh em suýt c.h.ế.t đấy. Nếu em không cố tình tuyệt thực, ngất xỉu từ đường thừa cơ trốn khỏi bệnh viện anh đã chẳng thấy em nữa . nên sau anh đối xử với em tốt hơn đấy, biết chưa?”

có vẻ mải theo đuổi suy nghĩ riêng, chỉ đáp một cách máy móc: 

“Lỡ bố mẹ em phát hiện em bỏ trốn tính sao?”

“Phát hiện đã sao chứ?” 

Trình Mạn bĩu môi, chẳng hề bận tâm. 

“Bố em tuy có nhiều con, nhưng em là đứa con duy nhất của mẹ. Em mẹ sẽ sống c.h.ế.t bảo vệ em thôi.”

Vừa dứt lời, Trình Mạn liền nhìn thấy tôi đứng trước , hay chính xác hơn là đứng trước Phó Tu Cảnh.

Tôi huơ huơ chiếc điện tay về phía anh ta, ý nghĩa đã quá rõ ràng. 

Phó Tu Cảnh chẳng chút nao núng, thong thả ngẩng đầu nhìn tôi phẩy tay. 

Cô gái trên đùi anh ta ngoáy tít vòng ba, biết ý rời đi.

Đôi mắt Trình Mạn đảo liên tục. 

Giây tiếp theo, Phó Tu Cảnh, kẻ nãy giờ vẫn nhìn tôi cười đểu cáng bất ngờ vươn tay kéo mạnh tôi về phía anh ta.

Tôi thốt một tiếng kinh hãi, ngã nhào ghế sofa không kịp trở tay. 

Bộ n.g.ự.c rắn chắc của Phó Tu Cảnh lập tức đè ép .

“Cái đồ bẩn thỉu, bỏ tôi !” 

Theo bản năng, tôi vùng vẫy định phản kháng, nhưng Phó Tu Cảnh khỏe hơn nhiều. 

Anh ta khóa chặt hai cổ tay tôi, ghì chặt đỉnh đầu.

đứng bên cạnh lập tức bật dậy, nhưng ngay tức khắc ánh mắt của Trình Mạn đe dọa dữ dội: 

“Anh dám giúp cô ta chúng ta chia tay!” 

đóng đinh tại chỗ.

Phó Tu Cảnh cúi nhìn tôi, khẽ cười đầy phóng túng: 

Bạch Cẩm Hựu, thời gian qua cô luôn theo dõi tôi không? Trước đây tôi không hiểu nổi sao cô kịch liệt phản đối tôi và Tuyên Lạc ở bên nhau đến , giờ tôi hiểu .”

“Anh hiểu cái gì?” 

Cảm giác nhục nhã khi khống chế khiến giọng của tôi run giận dữ.

Phó Tu Cảnh nhếch môi, trông có vẻ rất đắc ý. 

Bàn tay dơ bẩn của anh ta mơn trớn bên tóc mai của tôi, anh ta

“Bạch Cẩm Hựu, cái bài giúp bạn thân thử lòng bạn trai đều là láo toét hết. Thực cô thích tôi đúng không?”

“Phỉ phui cái loại anh!” 

Tôi chẳng hề do dự, phun thẳng một ngụm nước bọt vào anh ta.

Phó Tu Cảnh lập tức hết hứng thú trêu hoa ghẹo nguyệt. 

Anh ta thô bạo lôi tuột tôi dậy, giơ tay định giáng một cái tát .

“Anh làm gì ?” 

Ngay đó, giọng của Tuyên Lạc vang , cắt ngang tất cả.

18.

Tôi sững sờ quay nhìn cô ấy.

Chưa kịp để tôi mở lời, Trình Mạn đã nhanh chân chạy đến bên cạnh Tuyên Lạc, chỉ tay vào tôi: 

“Cô đến đúng lắm, để tôi cho cô biết, cô bạn thân chí cốt của cô ghê gớm thật đấy, chủ động quyến rũ bạn trai ta cơ đấy.”

Tuyên Lạc lạnh lùng liếc nhìn cô ta một cái, Trình Mạn liền “ôi chao” một tiếng: 

“Cô không à? Không tôi cho xem ảnh.”

Trình Mạn mở mấy tấm hình, đó là những góc chụp chéo trông thể Phó Tu Cảnh đè tôi để hôn. 

Tuyên Lạc không nhìn tôi, nhìn chằm chằm vào Phó Tu Cảnh: 

“Những gì cô ta là thật à?”

Trước đây, dù tôi và Tuyên Lạc có cãi nhau nảy lửa đến đâu, cô ấy luôn là đầu tiên kéo tôi ngồi để bình tĩnh trò chuyện. 

Chưa bao giờ cô ấy phớt lờ tôi, thậm chí đến một ánh mắt cũng không thèm nhìn tôi .

Tuyên Lạc và Phó Tu Cảnh đã quen nhau gần một năm. 

năm đó, có thể thấy rõ Tuyên Lạc hạnh phúc đến nhường nào. 

Nếu không là một gã “tra nam” cao tay, Phó Tu Cảnh thực sự xứng đáng là bạn trai điểm mười. 

Tinh tế, chu đáo, thấu hiểu, luôn biết cách chiều chuộng cảm xúc của đối phương. 

Tuyên Lạc đã nhiều lần tâm sự với tôi rằng cô ấy đã yêu Phó Tu Cảnh

Đúng vậy, không là thích, là yêu.

yêu sâu đậm, cô ấy đã chọn tưởng Phó Tu Cảnh vô điều kiện. 

Huống chi còn có sự khích bác của Trình Mạn: 

“Làm sao giả được? Tôi và đều tận mắt chứng kiến, chính cô bạn thân của cô chủ động sáp vào đấy chứ.”

Phó Tu Cảnh bày vẻ thâm tình, bước đến bên cạnh Tuyên Lạc, nắm lấy tay cô ấy dịu dàng hôn

“Tuyên Lạc, anh say quá, cứ ngỡ cô ấy là em nên mới không kìm lòng được. Em sẽ không trách anh chứ?”

Im lặng, không gian rơi vào tĩnh lặng đến nghẹt thở. 

Tuyên Lạc đứng đó một bức tượng, đôi mắt không hề chớp, nhìn xoáy vào Phó Tu Cảnh, thể muốn khắc ghi từng đường nét trên khuôn anh ta vào trí nhớ.

Lòng tôi lạnh lẽo một nửa, nhưng vẫn không cam tâm, tôi thò tay vào túi lấy điện

đó có ảnh Phó Tu Cảnh hôn cô gái lạ nãy. 

Ngay khi tôi định đưa cho Tuyên Lạc xem…

“Chát!” một tiếng vang dội.

Phó Tu Cảnh đ.á.n.h lệch sang một bên, một bên má đỏ ửng

Tuyên Lạc đã dùng hết sức tát anh ta một cú trời giáng. 

Tất cả mọi đều chấn động, Phó Tu Cảnh há hốc mồm kinh ngạc:

“Tuyên Lạc, em không anh sao?”

“Đúng . So với anh, tôi thà tưởng bạn thân nhất của mình.”

19.

Tuyên Lạc quay nhìn tôi một cái, nước mắt tôi suýt chút nữa trào .

Cô ấy thực sự làm tôi cảm động muốn khóc c.h.ế.t .

Trình Mạn không cam tâm nhìn kế hoạch mình dày công sắp đặt thất bại dễ dàng đến , cô ta dí sát mấy tấm ảnh điện vào tận mắt Tuyên Lạc:

“Mắt cô à?”

“Mắt cô mới mù ấy.”

Tuyên Lạc đanh thép bác bỏ:

“Sức mạnh của đàn ông vốn dĩ lớn hơn phụ nữ, nhìn đống ảnh tôi hoàn toàn có lý do để khẳng định rằng: Phó Tu Cảnh đã cậy sức mạnh để cưỡng ép, đè Bạch Cẩm Hựu sàm sỡ.”

Trình Mạn ôm cái điện đứng ngây phỗng, không thốt nên lời.

Huhu.

Giọt nước mắt cảm động lòng tôi chắc tích tụ thành cả một biển khơi đại dương thôi.

Tuyên Lạc gồng mình, kiên định tuyên bố với Phó Tu Cảnh:

“Chúng ta chia tay đi.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương