Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 12

Ta thêu một chiếc túi thơm thật đẹp nhét vào tay hắn, “Cái đó… huynh là Tướng quân, huynh thể cách gì đừng cho ta vào hay không?”

“Thánh thượng là quân, ta là thần.” Trần Vân Xuyên trả lại túi thơm cho ta, “Với thân phận là thần tử, sao dám kháng lại thánh ý?”

Ta thật sao? Nhưng ta không muốn cả nhốt trong .

Đêm đó, ăn cơm, Trần Vân Xuyên nói với mọi rằng một vị thần nọ ở triều đình để không cho nữ nhi vào , trong một ngày định hôn cho nữ nhi.

Đôi đũa ta đang gắp thức ăn lơ lửng giữa không trung, hóa là hắn biết phải thế nào .

Tình thế gấp gáp, ta cũng phải nhanh chóng tìm cho một mối hôn .

đây, ta dứt khoát đứng dậy gõ cửa phòng Trần Vân Xuyên.

Ta đứng ở cửa hỏi thẳng hắn, “Huynh thể cùng ta đính hôn, để ta tránh kiếp vào không?”

“Xin lỗi, không .” Trần Vân Xuyên không hề suy từ chối.

“Tại sao?” Trước đây hắn còn nói muốn cưới ta .

Ánh mắt Trần Vân Xuyên sáng quắc nhìn ta, “Nghe ý của muốn đính hôn không muốn hôn, đợi sau chuyện qua đi thì hủy bỏ hôn ước, nhưng hôn nhân không phải là trò đùa, Trần Vân Xuyên ta đính hôn với ai, thì nhất định cưới ấy, thương yêu ấy cả .”

Lòng ta thắt lại, , tức là ta bắt buộc phải gả .

Nhìn Trần Vân Xuyên bước vào phòng, sắp sửa đóng cửa lại.

Ta xông lên đẩy hắn , không cho hắn từ chối, nhìn thẳng vào mắt hắn: “Ta gả cho huynh, ngày mai gả.”

Trần Vân Xuyên nghe liền ôm chặt lấy ta, hắn nói của hắn như vậy là đủ .

Trần Vân Xuyên nghe liền ôm chặt ta vào lòng, hắn nói cả của hắn không uổng phí .

Tin tức bọn ta sắp kết hôn lan truyền ngoài, lại trở trò cười trong miệng khác.

Tướng quân muốn cưới một cô nương mồ côi thân phận thấp hèn vợ, mọi đều nói ta không xứng với Trần Vân Xuyên.

Ta thật chưa từng chuyện “môn đăng hộ đối” , ta cũng không biết thân phận của ta Trần Vân Xuyên phải chịu thiệt thòi.

“Hay là chuyện hôn cứ bỏ qua đi.” Ta nói.

Trần Vân Xuyên tức giận, “Nha đầu sao lại lại vào vậy, cuộc sống là sống cho , không phải sống cho khác xem, lẽ nào ngươi muốn ta bỏ rơi , đi cưới một ta không yêu, vì một cái “môn đăng hộ đối” lố bịch kia sao?”

Đây là lần đầu tiên ta thấy Trần Vân Xuyên giận dữ như thế, ta muốn nói là ta sợ hắn phải chịu thiệt thòi, nhưng lời miệng lại hắn dọa nuốt xuống.

Trần Vân Xuyên nói với ta, đính hôn để tránh không nữa , e là phải nhanh chóng lễ hôn một cách rầm rộ mới .

chuẩn trong vài ngày, ta ngơ ngác vội vã thân trước thánh ban .

hôn thật là mệt mỏi, mệt mức ta nằm trên giường không ngừng cầu xin.

Trần Vân Xuyên vẫn chưa thỏa mãn, đặc biệt là thấy vết bớt hình con bướm trên cổ tay ta, ánh mắt hắn mơ màng, cứ thế muốn nuốt chửng ta mới hài lòng.

Cho thánh mãi không thấy đâu, ta mới nhận lừa.

Ta cắn một vết m.á.u trên vai Trần Vân Xuyên, “Ngươi là đồ lừa đảo, lừa đảo.”

Trần Vân Xuyên nhếch môi, “Phu nhân đừng tức giận, phu quân đền bù cho đây.”

Đêm đó, tên lừa đảo suýt nữa lấy đi nửa cái mạng của ta.

Một năm sau, lầu rượu và tiệm vải của bọn ta cùng lúc khai trương, hai tiệm liền kề nhau, dùng tiền tích cóp của chính ta.

Ta thực hiện tâm nguyện của , trở một nữ chủ tiệm giỏi giang nhất.

Ta đứng trước tiệm, không biết vì sao lại đột nhiên rơi nước mắt.

Tiểu cô nương đêm khuya sốt cao dựa vào hai cái bánh bao để sống sót ngày nào, giờ đây những món sơn hào hải vị ăn không hết, những bộ gấm lụa mặc không .

Còn , một gia đình.

Ngàn cánh buồm qua, vạn thứ đều say ngọt.

Tùy chỉnh
Danh sách chương