Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fuluph5xE

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Ngày lễ thành nhân năm ấy, tôi đã dốc hết mọi chiêu trò chụp ảnh selfie gợi cảm, Trình Yến.

Thế nhưng anh vẫn lạnh nhạt đáp lại:

[ , em vẫn còn nhỏ, thứ này không hợp với em.]

Tôi xấu hổ tức giận, định nhắn lại đó trước bỗng xuất hiện một hàng chữ bay lơ lửng.

[Nam chính mình nữ chính, nữ phụ dù có quyến rũ thế nào cũng vô ích!]

[Nữ phụ dốc hết tâm sức, bằng nữ chính chỉ cần nhấc nhẹ một ngón chân!]

[Không bao lâu nữa, khi nữ phụ chết thảm trên phố, nam chính nữ chính quấn quýt mười ngày mười đêm!]

Tôi cứng đơ người, giây tiếp theo liền rút lại bức ảnh.

[Xin lỗi, nhầm người .]

1.

[Cười chết mất, từ bao giờ nữ phụ học được trò “muốn bắt buông” thế này? Còn nhầm người nữa chứ haha!]

[Cô ta tưởng làm vậy là nam chính chú ý sao?]

[Theo tiến độ cốt truyện, nam chính ở nước , nữ chính đã ở cạnh anh ta !]

Tôi siết chặt điện thoại , nhìn bức ảnh đêm qua mình vắt óc lựa góc chụp, lòng tràn đầy nhục nhã.

Nửa tháng trước, Trình Yến từng hứa tôi lễ trưởng thành.

Tôi chuẩn bị sẵn quần áo, thậm chí cả vài thứ nhỏ tăng thêm “hứng thú” buổi tối.

Thế nhưng trước lễ một tuần, anh nói có dự án ở nước gặp trục trặc, bay gấp, kịp trở về trước buổi tiệc.

Nhưng giờ, vẫn thấy bóng dáng anh đâu.

Tôi cứ nghĩ anh bận công việc, nào ngờ giờ mới biết – anh nữ chính.

Màn hình điện thoại vẫn im lặng, Trình Yến không hề trả lời.

Còn dòng chữ kia vẫn tiếp tục trôi qua không ngừng.

[Nữ chính va vào bàn, nam chính đau lòng suýt phát điên!]

[Trước mặt nữ phụ dửng dưng, nhưng nữ chính chỉ cần rơi một giọt nước là anh ta luống cuống không biết làm sao!]

[Cũng đúng thôi, với người không quan trọng, chuyện cũng đáng bận tâm.]

[Trước mặt nữ phụ kiềm chế, nhưng gặp nữ chính lại “mười ngày mười đêm”, cô ấy khóc xin tha còn chưa buông!]

dòng chữ ấy tôi nhức nhối.

Ba năm Trình Yến, đúng là chưa bao giờ tôi thấy anh có chút dao động cảm xúc nào mình.

Dù tôi từng giả say, ngã vào lòng anh, cố tình kéo cổ áo thấp xuống hết mức.

Khi không khí mập mờ tới cực điểm, anh vẫn vẻ điềm tĩnh.

Thậm chí giây phút cuối , anh còn đẩy tôi ra, nói một câu: “ , em còn nhỏ, bây giờ không thích hợp.”

Tôi xấu hổ giận, nhưng lòng lại âm thầm cảm động – rằng anh quan tâm tôi, có trách nhiệm với tôi.

Nhưng giờ nghĩ lại, hóa ra tất cả chỉ là tự tôi lừa mình.

Anh ta đâu mình tôi, mà là người khác.

từng cảm thấy ngọt ngào, nay đều trở thành cái tát thẳng vào mặt.

Càng nghĩ càng đau, nước rơi mờ cả tầm nhìn.

Tôi cúi đầu, đi một dòng tin: “ đi.”

Sau đó lập tức chặn và xóa anh.

2

Nhờ dòng chữ lạ kia, tôi mới biết mình sống một cuốn tiểu thuyết “Hợp tan lại hợp”.

Nam chính là Trình Yến, nữ chính là Hứa Uyển Uyển.

người môn đăng hộ đối, thanh mai trúc mã, lớn lên nhau.

Khi Trình Yến định tỏ tình người cãi nhau, Hứa Uyển Uyển giận dỗi ra nước .

Còn tôi – nữ phụ độc ác – chỉ có nét giống Hứa Uyển Uyển, nên mới được anh ta chọn làm “thế thân”.

Theo kịch bản, chuyến đi nước lần này, Trình Yến gặp lại Hứa Uyển Uyển, người hòa giải và quay lại nhau.

Khi về nước, anh ta tôi, tôi không cam lòng,l và tìm cách hãm hại.

Tôi chuốc thuốc anh ta, bị Hứa Uyển Uyển hiểu lầm, người lại tan rã.

giúp Hứa Uyển Uyển hả giận, Trình Yến dùng thế lực gia đình nhà tôi phá sản.

Tôi vẫn không chịu bỏ cuộc, liên tục hại Hứa Uyển Uyển, thậm chí cô ấy sảy thai.

Cuối , trả thù, Trình Yến thuê người làm nhục tôi…

tôi chết thảm trên phố.

Đọc đây, tôi đỏ lên.

Tại sao tôi làm thế thân người khác?

Tại sao tôi chịu kết cục bi thảm như thế?

Không! Tôi tuyệt đối không chấp nhận!

Tôi mở điện thoại, đăng ngay một bài lên mạng: “Chúng tôi .”

Chỉ chưa một phút, điện thoại đã nổ tung thông báo.

[Trời ơi?! thật à?! , đó là con trai nhà họ Trình sao! Sao không biết lấy chứ!]

[ người vẫn hạnh phúc lắm mà, sao đột nhiên vậy?!]

Bạn bè đổ xô vào bình luận, ai nấy đều kinh ngạc.

mọi người, tôi và Trình Yến là một cặp hoàn hảo.

Anh ta là thiếu gia nhà họ Trình, quyền thế hiển hách.

Còn tôi, chỉ là cô gái bình thường.

Nhưng hễ ai dám nói tôi không xứng, anh ta người dạy dỗ kẻ đó ngay.

Dù là tôi mặt dày theo đuổi anh trước, nhưng mỗi lần có ai hỏi, anh luôn đáp: “Là tôi tỏ tình trước.”

Anh cũng không ngại công khai khắp nơi, tuyên bố tôi là bạn gái duy nhất của anh.

Tôi muốn , anh đều tìm cách đáp ứng.

Ba năm nhau, thân mật từng chi tiết, chỉ trừ bước cuối .

Thế nhưng tất cả… đều là giả dối.

Sự xuất hiện của Hứa Uyển Uyển đã xé toang mọi ảo mộng.

Bạn bè liên tục nhắn tin hỏi lý do , có người còn trêu chọc, bảo tôi bị “thiếu gia họ Trình đá”.

Tôi nhếch môi cười lạnh, chọn một bình luận đáp lại:

[Bề đẹp, nhưng dùng được. Đàn ông như thế làm ?]

[Thà đặt đơn thuê vài người mẫu nam còn hơn!]

xong, tôi tắt máy đi ngủ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương