Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1: Xuyên Sách và Nữ Phụ "Số Nhọ" Nhất Lịch Sử

Tôi là Tịnh Khoa Ý, 27 tuổi, cống hiến 5 năm thanh xuân ngành biên tập tiểu thuyết mạng. Ước mơ của tôi à? Đơn giản thôi: một ngày nào được mua một căn hộ riêng ở trung tâm phố, an nhàn mèo và Internet. Nhưng hiện tại, tôi trong một cơn ác mộng bản “hồng nhan bạc phận” của chính cái cuốn tiểu thuyết “Tổng Tài Bá Đạo và Vợ Nhỏ Ngọt Ngào” mà tôi vừa vò nát não để duyệt bản thảo cách đây vài tiếng.

Thịch!

Tiếng động duy nhất trong căn phòng khách xa hoa mức ngột ngạt là tiếng tôi ném điện thoại (cũ rích, sắp “thăng thiên” nơi) vào góc sofa. Tôi lẩm bẩm, không giấu nổi sự bất mãn: “Tác giả biết viết cái nữa không? phụ t.h.ả.m cả điện thoại cũ của tôi!”

Vâng, . Cái tên nghe kiều diễm, “bạch phú mỹ” (xinh đẹp, giàu có, da trắng). Trong nguyên tác, cô ta là một đóa hoa hồng đỏ thắm, rực rỡ và quyến rũ, có xuất thân hiển hách, lại là “thanh mai trúc mã” kiểu “quan mập mờ” nam chính Trình Diên. Nghe có vẻ perfect đúng không? Sai be bét! Cô ta chỉ xuất hiện vỏn vẹn ba chương , làm nền sự xuất hiện của chính, gây ra một hiểu lầm “trời ơi đất hỡi” “bay màu” khỏi cốt truyện. Biến mất một cách… khó hiểu, như thể tác giả bỗng quên mất đã tạo ra một nhân vật hoành tráng như vậy. Pháo hôi chính hiệu, không trượt phát nào! Tôi nhớ đã từng vò bứt tai góp ý tác giả nên một vai trò xứng đáng ,  hoặc biến mất có lý do hợp tình hợp lý . Ai ngờ… nghiệp quật không trượt phát nào!

BÙM! (Âm thanh của vũ trụ sụp đổ trong não tôi)

Vừa dứt lời nguyền rủa, một cơn choáng váng kinh thiên động địa ập , mạnh mức tôi cảm thấy như vừa một xe tải không bản trọng tải lớn cán qua. Khi tỉnh dậy, tôi thấy nằm trên một giường bọc lụa mềm mại, xung quanh là nội thất xa hoa mức lóa mắt. Trần nhà có một đèn chùm pha lê khổng lồ lấp lánh như một dải ngân hà thu nhỏ. Mùi hương tinh dầu đắt tiền thoang thoảng trong không khí, và tôi thề là cái ga trải giường mềm cả bộ pajamas lụa mà tôi tăm tia mãi chưa dám mua.

“Ơ… Đây không cái phòng trọ 15 mét vuông của à?” Tôi hoang mang nhìn quanh.

Đúng lúc , một giọng nói máy móc, không cảm xúc vang lên trong tôi, giống hệt mấy cái quảng cáo “ thống Đại gia chờ bạn” trên mạng:

[ thống không Bách Khoa Toàn Thư 4.0: Chào mừng kí chủ Tịnh Khoa Ý. Cô đã vào cuốn tiểu thuyết “Tổng Tài Bá Đạo và Vợ Nhỏ Ngọt Ngào”, trở nhân vật phụ pháo hôi: .]

Tôi bật dậy như lò xo, suýt chút nữa ngã khỏi giường hoàng gia . “Cái ? ? Cái cô gái ‘có mối quan mập mờ’ nam chính xong ‘bay màu’ á?” Tay tôi tự động sờ lên tóc, cảm nhận lọn tóc dài mềm mại, không cái kiểu tóc “sáng tạo vì lười biếng” mà tôi vẫn nuôi. Mắt tôi chớp chớp, nhìn xuống đôi tay trắng nõn, thon dài, không cặp “giò heo” bản biên tập viên ngày ngày gõ bàn phím của tôi. Và đặc biệt, cái váy ngủ lụa tơ tằm mềm mại phủ trên người tôi, tôi cá là nó đắt cả tiền thuê nhà một tháng của tôi.

[ thống: Đúng vậy. Nhiệm vụ của cô là: Hoàn kịch bản của , đảm bảo cốt truyện chính không thay đổi quá 30% và… sót.]

Tôi ôm mặt. sót? Nghe cứ như chơi game sinh tồn ấy nhỉ? “Kịch bản của cô ta là ? Là làm nền tình yêu của nam chính, tạo hiểu lầm đá, vắng mặt khỏi Trái Đất hả?” Tôi gần như gào lên trong . Dù sao thì tôi cũng là một biên tập viên, tôi có “cái nhìn toàn cảnh” về số phận nhân vật mà. Một số phận thê t.h.ả.m không kém “nồi lẩu thập cẩm không có thịt”.

[ thống: Đừng lo. Quan mập mờ của cô nam chính Trình Diên là mấu chốt. Hiện tại, cô ở trong căn hộ riêng của Trình Diên một bữa tiệc tối. Kịch bản yêu cầu: Sáng nay, cô diễn cảnh ‘tỉnh dậy một đêm nồng nhiệt’, dùng quyền lực của gây khó dễ chính . Chúc may mắn!]

Tôi nhìn xuống bộ váy ngủ lụa tơ tằm trên người, khóc không ra nước mắt. Đêm nồng nhiệt? Tôi chưa kịp uống một ngụm nước lọc nào từ lúc tới! Đây là cái loại “nồng nhiệt” vậy? 

À mà khoan, “ sót” và “kiếm tiền” là hai ưu tiên hàng của tôi mà. Kịch bản yêu cầu cũng được, miễn là tôi không “bay màu” như nguyên bản. Và quan trọng , cái thân phận “bạch phú mỹ” , tôi có thể kiếm bao nhiêu tiền nhỉ? Một căn hộ ở trung tâm phố? Giờ thì tôi có thể mua cả một tòa nhà !

Vậy là, tâm thế “đã lỡ thì kiếm chác”, tôi quyết định đối mặt số phận “ phụ pháo hôi” . Kịch bản à? Cứ đợi đấy, tôi sẽ “cải biên” bản 2.0, một bản mà phụ không chỉ sót, mà vinh quang, nhiều tiền! Và đặc biệt, sẽ không có chuyện gây khó dễ chính, tôi sẽ ôm đùi cô ấy chặt!

Tùy chỉnh
Danh sách chương