Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Kiếp , chính nhờ mở cửa hàng bán trân thu lợi khổng lồ, Lý Ngưng Nguyệt mới có thể âm thầm trợ lực Cần Vương tạo phản. khi Cần Vương đoạt ngôi, liền trọng dụng Lý gia.
Phụ thân nàng từ đó một bước lên mây, thành tể tướng, quyền khuynh triều dã.
Còn Lý Ngưng Nguyệt được phong quận chúa, trở thành nữ tử quý giá bậc nhất kinh thành.
Đáng tiếc, Cần Vương hôn ám vô đạo, biết nghe lời bọn gian thần, sủng ái tiểu , bức hại trung lương.
Chưa đầy nửa năm tại , đã sát hại mười bảy thanh quan không chịu kết đảng với Lý gia.
Chúng oán dân giận, Cần Vương chẳng những không dừng mà còn gia tăng sưu cao thuế nặng, vơ vét của cải, xây dựng tửu trì nhục lâm, đêm cùng phi tần ca múa.
Cuối cùng, dân chúng khởi nghĩa.
Tạ gia và Vương gia mỗi bên xuất quân Đông Tây phủ, không những không đàn áp dân chúng, mà còn liên kết cùng quân biên ải “thanh quân trắc”, phế truất Cần Vương, nghênh Yên Vương nhập kinh, ổn định triều cục.
Yên Vương kế , Lý gia toàn tộc bị xử ngũ mã phanh thây.
Mãi ba tháng khi Lý Ngưng Nguyệt chết, ta mới xử lý Lan Thảo.
Khi ấy, là để tránh người ngoài nghi ngờ Lan Thảo là người của Lý Ngưng Nguyệt, ta mới cố tình trì hoãn, tìm cớ trừ khử, hòng tránh để kẻ khác nói ta dùng người không nghiêm, để dưới xuất hiện vong ân phụ nghĩa.
Nào ngờ, lại vô tình để lại ta con đường lui hôm .
Nếu không có nước cờ Lan Thảo, Lý Ngưng Nguyệt đã chẳng vội vàng đọc hai bài thơ yến tiệc, mong chèn ép ta.
Ta tìm Tạ Chiêu, bảo phái người bí mật theo dõi Lý gia, xem nàng ta là liên hệ Cần Vương hay Yên Vương.
Phủ quân do Tạ gia quản vốn nổi tiếng về tình báo, thích hợp nhất việc dò xét.
Ta lại cùng Tạ Chiêu bàn bạc, để hôn sự của Tạ và Phù Tuyết dời sớm hơn nửa năm, tổ chức chung với hôn của ta.
Theo quy chế, phò mã khi cưới công chúa phải vào cung học hai tháng nghi quy củ.
Hôm , ta đã để Tạ Chiêu đưa Tạ nhập cung.
Bề ngoài là học nghi phò mã, nhưng thực chất, ta dùng y thuật xuất thần nhập hóa của để kéo dài thọ mệnh Bệ .
Lý Ngưng Nguyệt biết vội vàng đặt cược, mong làm ân của tân đế tương lai, lại quên mất đạo lý “một triều thiên tử, một triều thần”.
Hiện , thiên là thiên của Bệ , quyền hành nằm người.
Không có một Hoàng đế nào lại , khi băng hà, có kẻ ngang nhiên ngấp nghé quyền lực .
Ấy chính là đại nghịch bất đạo.
12
Người Tạ Chiêu phái đi giám thị hồi báo: Lý Ngưng Nguyệt không hề lựa chọn giữa hai vương gia, mà lại chọn… hai.
Nghe vậy, ta bất giác bật .
Dẫu rằng Lý gia nhờ bán trân , mấy tháng ngắn ngủi đã mở rộng cửa hiệu khắp nơi, nhưng nuôi quân đâu phải là khoản chi nhỏ, huống chi lại là nuôi hai đạo quân.
Nàng lại còn lấy lòng hai, không dâng bạc mà còn toan giấu diếm, không để Cần Vương và Yên Vương biết lẫn nhau, sợ bại lộ sự bất trung của .
Ta cùng Tạ Chiêu đang đối cờ, khẽ khinh bỉ:
“Lý gia thật là… hừ, hai làm người tốt.”
Ta đáp: “Người cố không đắc tội bên nào thường lại khiến hai bên phật lòng. Đó là lý do vì sao đời người chán ghét hạng người lập lờ, không có lập trường.”
Tạ Chiêu một quân, hỏi: “Tỷ tỷ, kinh thành sắp đổi trời rồi phải không?”
Ta mỉm : “Phải, sắp đổi trời rồi.”
mỉm , ánh mắt giao nhau cùng ta, dịu dàng nói:
“Đừng sợ, tỷ tỷ. Ta luôn ở đây. Dù kinh thành có đổi bầu trời, ta sẽ bảo hộ tỷ chu toàn.”
Ta khẽ xoa chàng: “Ta biết.”
Ta dặn Tạ Chiêu, bảo người của chép lại toàn bộ sổ sách mỗi lần Lý gia gửi bạc hai bên. Đó chính là bằng chứng này dâng lên thiên tử.
Quả đúng ta liệu, khi Lý gia và hai vương gia càng hợp tác sâu, bạc mà hai đạo quân đòi một nhiều.
Dưới áp lực kép ấy, Lý Ngưng Nguyệt bắt liều lĩnh.
Nàng ta tăng giá trân lên gần gấp đôi. Quan lại quyền quý thì không sao, nhưng dân thường thì khổ sở vô cùng.
Oái oăm thay, trân lại phải dùng liên tục mới có hiệu quả, không dễ gì bỏ ngang.
Dần dần, các mệnh phụ phu bắt oán thán — trân dạo này không giá cao gấp bội, mà lượng ít đi, chất lượng lại giảm, thậm chí còn thoang thoảng mùi mì.
Đêm ấy, Lan Thảo về báo:
“Chủ tử, mọi việc đã thu xếp xong, mai có thể khai trương.”
Kiếp , khi Lý gia bị tịch thu và c.h.é.m , hoàng gia tiếp quản cửa hiệu, đoạt luôn phương thuốc.
Trùng hợp thay, người dẫn quân tịch thu khi đó chính là Tạ gia.
Mà phương thuốc ấy, ta luôn ghi nhớ .
Ta chờ mãi hôm — cửa hiệu của Lý gia mất sạch danh tiếng.
Lý Ngưng Nguyệt đã không còn đường quay .
Lần này, thật sự là nàng ta tiêu đời rồi.
Không ngờ, dù được sống lại một đời, nàng ngu xuẩn thế. Thật tẻ nhạt cực điểm.
hôm , cửa hiệu của ta khai trương. Tạ Chiêu kéo không ít phu của thuộc ủng hộ, từ sáng đã có đông người vây quanh.
Cửa hiệu nhà ta, giá rẻ hơn Lý gia, hiệu quả tốt hơn, tuyệt không gian lận cân đo.
Chưa đầy một tuần, cửa hiệu Lý gia đã vắng tanh chùa bà đanh.
Lý Ngưng Nguyệt tìm , ánh mắt oán độc g.i.ế.c ta:
“ cố ý phải không! Có phải không!”
Thị vệ do Tạ Chiêu sắp xếp giữ chặt nàng, khiến nàng không thể động đậy, có thể gào thét.
Ta bước gần, nở nụ dịu dàng, khẽ thì thầm:
“Phải, ta cố ý đấy. làm gì được ta? Dù có sống lại, phải bại dưới ta. Lý Ngưng Nguyệt, phải trả mạng đứa con bụng Phù Tuyết kiếp . Nhớ kỹ, mạng của , ta nhất định sẽ lấy.”
Ta thu dần nụ , giọng nói lạnh xuống.
“ mơ tưởng!” Nàng nghiến răng ken két, lột da róc xương ta mà nuốt vào bụng.
“Ta chưa từng mơ tưởng. Ta xưa lời nói tất thực, tín nghĩa vẹn toàn.”
Ta vui thích nhìn vào tận đáy mắt nàng, thấy rõ nỗi sợ hãi sâu thẳm, lòng dâng tràn khoái ý.