Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Các nhóm nghiên cứu xa lánh, học viện cao cấp từ chối thẳng. “Thiên tài” ngày nào rơi vào cảnh thất bại ê chề.
Hắn gửi bái thiếp đến dinh thự tôi, đáp chỉ thiệp mời đính hôn tôi.
Tôi nhớ hôm đó, cúi xuống hắn nằm rạp trên đất, nở nụ bí hiểm: “ đừng trách nhé. xinh đẹp giàu có thế kia, chút tùy hứng cũng bình thường thôi~. Còn phải cảm ơn nữa, nhờ mà chịu nhận tôi.”
hay nói nửa đùa nửa thật, làm việc thì tuyệt đối nghiêm túc.
Từ lúc tôi quyết định giúp giành gia sản, quan hệ giữa tôi và hợp tác. cần thế lực nhà họ , còn tôi lấy bốn mươi phần trăm cổ phần Hoa Khống tập đoàn.
Khi thiệp mời được đưa cho , tôi đang ở bar chơi bài. vòng tay ôm eo tôi từ phía sau, nam nữ ríu rít kề cận, rượu nồng nặc.
Phòng mờ tối, tiếng ồn ào khắp nơi.
đẩy cửa vào, bắt gặp cảnh tôi và mũi kề mũi ăn chung một sợi kẹo bông.
trai tôi cắn mất miếng đường thì giả vờ ấm ức, mắt vẫn .
Đám đông hò reo càng lúc càng dữ, sắc tái mét.
Hắn cuối học được ngoan ngoãn, lẳng lặng đứng một bên, không ai thèm bắt chuyện.
Chờ đến khi chúng tôi chơi chán, tôi mới hỏi: “Có việc gì không, ?”
Tựa vào ngực , tôi mỉm hắn.
“Tri Phi. hối hận .”
Hắn rất thông minh, không hỏi đâu, cũng không ngu ngốc đòi tôi giữ khoảng cách. mới biết thân phận mình gì.
vừa thấy hắn, tôi nghĩ ngay đến mối tình thanh mai trúc mã hắn.
tôi quẳng sang châu Phi, đảo Mauritius. Không giấy tờ, không tiền, không liên lạc, ai đi .
Trước khi đi, cô còn điên cuồng hét:
“ định đưa tôi đi đâu? Mỹ hay Úc? Cha tôi sẽ không tha cho đâu!”
“Cô dám đối xử với tôi thế này thì cô chết chắc!”
Cô đè chặt xuống đất, vẫn ảo tưởng cha sẽ tới cứu.
Tôi gương vặn vẹo cô , bật : “Cô và cô, giống nhau chút nào.”
từng dịu dàng yếu đuối, tôi nhốt ép cũng chỉ biết nức nở cầu xin. Bà từng tri kỷ tôi, vậy mà cuối vẫn leo lên giường cha tôi, còn xúi giục giết tôi để trốn đi.
Tôi không tàn độc như , mà cũng không khôn khéo như mình. Một cú giày cao gót tôi phế luôn bàn tay còn cô .
Đấy lần cuối tôi gặp cô .
Còn bây , gương nhẫn nhục cầu xin , tôi thấy thành tựu gì ngoài nhàm chán, thậm chí còn thương hại “em gái tốt” mình.
Hắn có lấy tí kiên cường nào, cũng tìm kiếm người yêu mất tích. Tôi tưởng hắn sói, muốn biến thành chó. Ai ngờ, hắn vốn dĩ đã chó — ỷ sủng sinh kiêu, biết điều.
Ngẩng đầu không đủ bản lĩnh, cúi đầu không cam tâm.
Tôi mặc kệ. Hắn cắn răng quỳ xuống trước tôi.
“Xin lỗi, Tri Phi. sai . đã nghĩ rất nhiều… thật sự không thể sống thiếu em.”
Ly rượu trong tay tôi lắc lư, vị cũng nhạt . Tôi nghiêng tay, rượu đỏ đổ hết lên đầu hắn.
Những giọt rượu chảy xuống , trông như hắn đang khóc.
Người đàn ông từng khiến tôi thích, cũng còn hứng.
“Quả nhiên. Đợi đến lúc tôi chán thì mới ngoan.”
Hắn ngẩng đầu, mắt tràn hy vọng. lần này, ngay cả tôi cũng lười.
“ tôi sắp kết hôn , . Tôi chơi đủ .”