Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9fAnKCZL1C
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Hơn , em còn nhìn thấy hết thân anh … lại còn hôn anh chứ…”
lẩm bẩm những lời đó, Kỷ Ngôn Chu loạng choạng bước lại gần phía tôi.
Mùi rượu nồng nặc xộc thẳng khoang mũi.
Kỷ Ngôn Chu đứng ngay trước mặt tôi, anh cúi đầu xuống, cọ cọ mũi mình mũi tôi, đối , sau đó cười tủm tỉm một cách đầy vẻ đắc ý:
“Chính vì thế nên… em đừng hòng mà tìm một thằng đàn ông khác để làm bạn trai.”
“A , mà em phải yêu… chỉ có anh mà thôi.”
Tôi nghe xong những lời đó bất giác đập lỡ một nhịp.
Thế nhưng lý trí tôi còn giữ được sự tỉnh táo:
Lời một kẻ say rượu thứ đáng tin nhất cõi đời này.
Tôi bèn quay đầu lại, định bụng sẽ chuồn nhanh.
Ai mà ngờ được rằng tay tôi lại bị anh túm chặt lấy, cái cao to đó dứt khoát đứng chắn hết lối , tôi có cơ hội chạy thoát.
Kỷ Chu Ngôn cúi đầu xuống, ghé sát cổ tôi, hơi thở nóng rực phả làn da thịt, giọng ấm ức như một chú mèo con bị bỏ rơi:
“Tại sao bây giờ… em lại dính đầy mùi một thằng đàn ông khác như , anh điều đó một chút nào .”
Tôi còn chưa kịp phản ứng lại, anh đã giật phăng chiếc dây buộc tóc đầu tôi xuống, ném thẳng nó thùng rác.
“Như thế này trông ổn hơn nhiều đấy.”
Anh mỉm cười, đôi say lờ đờ khẽ lóe lên một chút ánh sáng kỳ lạ, tựa như những vì sao bầu trời đêm .
Tôi nhìn đến mức hoa .
Còn tôi lại đập rộn ràng như trống hội.
Tôi thừa nhận rằng — mình chưa hoàn toàn hết yêu Kỷ Ngôn Chu.
đường trở về, thấy anh còn đang trạng thái ngơ ngác vì men rượu chưa tan hết, tôi tranh thủ hỏi một câu kiểu “vô tình nhưng lại rất cố ý”:
[ – .]
“Cái tên Niệm đó… anh ?”
“Anh… có còn cô ấy ?”
“Ừm, còn .”
Nghe thấy hai chữ “ ”, sắc mặt tôi lập tức sầm lại, cũng cảm thấy nghẹn ngào.
Cảm giác như có ai đó mới bóp nhẹ mình một cái .
Kỷ Ngôn Chu nhìn về một phía xa xăm như đang hồi tưởng lại một điều đó, đôi anh ánh lên một vẻ dịu dàng khó tả.
Tôi bỗng dưng chẳng còn muốn hỏi thêm bất cứ điều .
Thế mà anh lại quay đầu sang phía tôi, nắm lấy bàn tay tôi, còn hôn nhẹ lên mu bàn tay, sau đó dịu dàng :
“Bởi vì Niệm rất giống em.
nên… anh mới cô ấy.”
Đùng một cái, tôi như ngừng đập một giây.
Tôi vội quay mặt chỗ khác, dám nhìn thẳng Kỷ Chu Ngôn.
lòng tôi lúc này rối như một mớ tơ vò.
“ anh đúng một tồi tệ thật đấy, em, lại một khác…”
Kỷ Chu Ngôn đột nhiên bật cười thành tiếng, khuôn mặt đẹp trai anh phóng to ngay trước khiến tôi hoảng hốt đến mức lắp bắp:
“, đó?!”
“A đúng một cô ngốc, đến ghen với thú cưng mà cũng ghen được .
Niệm chính con ch.ó hoang mà ngày trước hai đứa mình đã cùng nhau nuôi đấy chứ.”
Tôi ngớ ra.
Kỷ Chu Ngôn lại tiếp:
“Ngày đó anh đã định đặt tên nó mới với em sau… ai mà ngờ được rằng đúng lúc đó em đã chuyển nhà mất tiêu .