Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
trong một đêm, Chu Vũ Vi mất một trăm nghìn fan, mọi đồng loạt nói quá thất vọng với trà xanh này.
Tuy nhiên, vẫn có vài fan trung thành cố gắng bênh vực, nói là thương cô trầm cảm.
Những ngoài cuộc hóng hớt thì chẳng hiểu chuyện gì, chỉ bình luận rằng “Vi Sáng Rực Rỡ” vốn là ngôi sao hạng xoàng, họ chẳng là ai.
Ngược lại, vì thân phận của Tiêu Lâm, dân mạng bắt đầu ghép đôi tôi với .
“Tổng tài chuyên bóc trà xanh x nữ blogger xinh đẹp, yêu yêu!”
sau một đêm, lượng fan trên B trạm và Weibo của tôi vượt mốc một triệu,
và vẫn đang tiếp tục tăng.
Haiz, đúng là phải cảm ơn.
*
Buổi tối hôm sau, Tiêu Lẫm tổ chức một buổi tiệc.
Ở ngoại trừ tôi và Tiêu Lẫm, còn có bố mẹ và… Cả nhà người Chu Vũ Vi.
Bố Chu Vũ Vi tức giận mắng cô : “ không mau xin lỗi cô Tô đi!”
Đương nhiên là Chu Vũ Vi bị ép đến.
Cô mặc váy công chúa màu hồng nhạt, đứng giữa bố mẹ, vành mắt đỏ bừng, dáng vẻ như bị d.a.o kề cổ.
“Xin lỗi.”
Tôi nhìn Tiêu Lẫm, cười sâu xa, khẽ gật đầu.
“Ha ha, không sao, không sao.” Tôi cười khoát tay.
Mẹ Chu thấy vậy vội nói: “Vũ Vi của chúng tôi vẫn còn nhỏ, được nuông chiều nên hơi bốc đồng, dễ khiến người hiểu lầm. Cô Tô, mong cô đừng để bụng.”
Tôi ngoài cười nhưng trong không cười gật đầu.
Tuổi còn nhỏ? ̀ chị này còn lớn hơn tôi tuổi.
Sau khi ngồi xuống, thấy Tiêu Lẫm gửi tin nhắn tôi.
“Bố mẹ nhìn thấy hot search hôm đó, bọn họ cảm thấy Chu Vũ Vi quá đáng, sợ em không vui nên ́o với bố mẹ cô .”
Tôi nhìn dì Tiêu, ̀ ấy cười xin lỗi tôi, hơi ngượng ngùng.
Lúc này chú Tiêu mở miệng nói chuyện với bố mẹ của Chu Vũ Vi: “Cuối năm nay Tiêu Lẫm kết hôn rồi, đến lúc đó chị phải đến uống rượu mừng nhé!”
Bỗng nhiên sắc mặt của Chu Vũ Vi ́i nhợt, gần như muốn khóc lên.
Mẹ Chu cười miễn cưỡng: “Ừm, nhất định chúng tôi sẽ đến.”
“Chúc mừng cháu, Tiêu Lẫm!”
“Cảm ơn dì Chu.”
“Không biết bố mẹ của cô Tô làm nghề gì?” Đột nhiên chú Chu hỏi.
Tôi cười nói: “Bọn họ mua ́n bất động sản.”
“À…” Chú Chu đáp lời với vẻ sâu xa.
đình Tiêu Lẫm nhìn nhau, không ai nói gì.
Ăn cơm được một nửa, điện thoại di động của tôi vang lên, tôi chạy ngoài nhà hàng đón tiếp.
Chu Vũ Vi chặn tôi ở cửa vào.
“Thì bố mẹ cô làm nghề mua ́n bất động sản à!”
“Đúng thế!” Tôi cười gật đầu.
“Hừ, còn tưởng rằng cô là cô ấm nhà nào.”
Chu Vũ Vi nhìn tôi từ trên xuống dưới: “Hừ, xem tôi đã xem trọng cô rồi.”
“Vậy cũng không đúng.” Tôi cười giống như cô lễ tân.
Chu Vũ Vi sắp vểnh đuôi lên trời.
“Nhà cô thế này mà dám trèo cao lên nhà họ Tiêu à.”
“Tô , tôi nói cô biết, sớm muộn gì cũng có một ngày tôi giẫm cô ở dưới chân!”
Tôi mỉm cười: “Ừm, tôi chờ.”
*
Sau khi dùng cơm xong, cả nhà Chu Vũ Vi rời đi trước.
Trong phòng riêng, mẹ Tiêu đưa tôi một mảnh ngọc bội, nói xin lỗi tôi.
“ , gần vì Chu Vũ Vi mà để chịu ấm ức rồi, là ́c không tốt.”
“Ngọc bội là này ngọc bội truyền của nhà họ Tiêu, , là dâu duy nhất dì ̣n.”
Mẹ Tiêu bị kẹp ở giữa vô cùng khó xử.
Một bên là ̣n làm ăn nhiều năm, một bên là dâu sắp vào nhà.
Bọn họ nghiêng về phía tôi, tôi biết rõ.
“́c, hiểu mà, ́c không cần khách sáo.”
Mẹ Tiêu thở dài nói: “ , cảm ơn vì không để bụng.”
“Nhà chúng đã hủy kết nghĩa với nhà họ Chu, sau này chỉ là ̣n bè bình thường.” Tiêu nói tiếp.
Tôi nhìn Tiêu Lẫm, cười như tiểu hồ ly gian xảo.
Tôi nghĩ rằng từ cả nhà Chu Vũ Vi sẽ biến mất khỏi thế giới của tôi.
Nhưng mấy hôm sau, mẹ của Chu Vũ Vi tìm tôi uống cà phê.
̀ đưa tôi một chiếc thẻ triệu tệ.
“Cô Tô, tôi biết cảnh nhà cô không tốt, là tâm ý của chúng tôi, đủ để cô mua một căn nhà nhỏ ở thành phố này.”
“Cô rời xa Tiêu Lẫm đi, người không xứng đôi.”
“Chúng tôi có thể giới thiệu công việc bố mẹ cô, ̉o đảm họ kiếm được nhiều tiền hơn bây giờ.”
Tôi nhìn chiếc thẻ kia, chỉ vậy thôi à?
“ ́c, tôi sẽ không rời bỏ Tiêu Lẫm, người không cần phí tâm tư nữa.”
Mẹ Chu Vũ Vi nghĩ rằng tôi chê ít, bĩu môi xem thường.
“Bao nhiêu đối với cô đã đủ nhiều rồi, cô đừng quá tham lam.”
Tôi có ý tốt nhắc nhở: “́c Chu, nhà tôi làm mua ́n, thật làm ăn rất lơn.”
“Haiz, dù làm lớn thì một tháng kiếm được năm mươi nghìn tệ không?”
“Tôi khuyên cô thấy tốt thì nhận, đừng ́m theo Tiêu Lẫm, không thì mấy tháng sau lại ly hôn, triệu tệ cũng không có được.”
… Được thôi.
“Vậy xin lỗi ́c Chu, tôi vốn là người tham lam, tôi muốn toàn bộ sản của Tiêu Lẫm.”
“Cô!”
“Cô sẽ hối hận!”
Mẹ Chu Vũ Vi tức giận trừng mắt, nói xong câu đó rồi rời đi.
Tôi nói chuyện này với Tiêu Lẫm.
Tiêu Lẫm gọi điện thoại bố mẹ , công bố hạn hợp đồng với nhà họ Chu không còn hiệu lực nữa. ́c rất hiểu lý lẽ, vô cùng ủng hộ.
Mấy hôm sau, cả nhà Chu Vũ Vi không xuất hiện nữa, ̀i khoản trang điểm của Chu Vũ Vi cũng không cập nhật gì mới.
Đến một tháng sau, tôi và Tiêu Lẫm tham cuộc đấu ́, gặp Chu Vũ Vi.
Cô ăn mặc lộng lẫy xuất hiện, xung quanh có một đống chị em bao vây.
“Vi Vi, nghe nói cậu có người yêu rồi, chúc mừng nha!”