Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3fulujWJsj

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

10

Anh không tin gì mà chữ viết kia nhắc tới, cũng xem dưới gầm giường kia thật sự có ai không.

Anh đánh lạc hướng cụ Cẩm nói:

“Bà ơi, cháu nấu cơm nhanh lắm! Bà đi tắm xong đi hai bà cháu ăn cơm ngon.”

Cụ Cẩm móm mém gật đầu, lững thững bước đi. Chờ cụ Cẩm vừa đi khuất, Duẩn cúi đầu xuống đã thấy Bá bò gầm giường. Bá hét lên túm lấy tay anh:

“Chạy đi anh! Không c.h.ế.t bây giờ…”

Bá nằng nặc tay Duẩn, sợ đi cổng chính bị phát hiện nên Duẩn đi vòng đường vườn . Nào ngờ đã khiến Duẩn chứng kiến một cảnh tượng hãi hùng. Cụ Cẩm tới cái mép cũ, đột nhiên lao đầu xuống . Duẩn lao tới cứu cụ Cẩm bị Bá tay chạy đi ngay. Bá nói:

“Anh đừng tới đó, bà là quỷ thật đấy. Anh có thấy nào rơi xuống mà không phát tiếng gì chưa?”

Anh vẫn không tin, giật tay Bá tới miệng để xem xét. ngay khi anh làm việc ấy anh sững sờ vì thấy cụ Cẩm đang đứng đầu anh chằm chằm. Cụ nói:

“Bà tắm xong . Ăn cơm được chưa cháu.”

Anh rùng . Lại thấy cụ Cẩm quay mặt về phía Bá. Cụ bỗng lạnh lùng trỏ tay vào mặt Bá nói:

“Mày phải chết!”

Bá lập tức tay Duẩn chạy đi, mặt xanh đến mức cắt không còn giọt máu. Duẩn thất thần cứ để mặc Bá tay. Chẳng chạy đã bao lâu, Bá dừng lại nói:

“Chắc không thoát khỏi số phải c.h.ế.t .”

Anh hỏi:

“Sao lại nói như vậy?”

“Bà cụ gần lắm, cảm thấy thế. thấy cổ đau lắm. Lúc khi bố c.h.ế.t cũng bảo cổ ông ấy đau, cái đầu ông ấy lìa khỏi cổ.”

[ – .]

Bá rơm rớm nước mắt, kể lại hết mọi việc anh nghe.

Nam Cung Tư Uyển

Cố Duẩn ngẫm lại, cái c.h.ế.t của Diễm hẳn là do đã bạc đãi cụ Cẩm, và hành hạ anh. Cái c.h.ế.t của ông Lực cũng là vì đã tới sinh sự và dọa dẫm anh khiến cụ Cẩm được. Kỳ thực cụ Cẩm đã c.h.ế.t lâu mà anh không hề hay . Cụ đã c.h.ế.t cái . Nhớ lại khi cụ Cẩm bắt đầu hành vi kỳ lạ, chắc chính là hôm Diễm lột cái áo đỏ trên cụ Cẩm. 

Chắc cụ đã c.h.ế.t lúc đó. Duẩn không vì sao cụ lại c.h.ế.t cái vườn . hẳn là có liên quan tới Diễm. Linh hồn cụ c.h.ế.t khi đang mặc áo đỏ, lại giận dữ và oan khuất nên hóa thành quỷ dữ. Ngay khi cụ chết, Diễm đã phải nhận lấy sự trừng phạt linh hồn của cụ.

Bá khóc lóc kể lể nói:

“Bà Cẩm c.h.ế.t hóa thành quỷ, nếu có ai gây sự với anh. Bà ấy không tha đâu. Anh đừng để ai tới gần , đừng để bà nghe thấy anh có xích mích với họ, dù là xích mích nhỏ nhất. Bà cụ là quỷ nên bà chẳng thể hiểu được thứ ấy đâu. Bà g.i.ế.c hết ai mà bà cảm thấy họ có ý nghĩ chống đối với anh. Còn nữa, trong phòng bà có cái hòm màu đỏ, trong đấy có…”

Bá lau nước mắt, đang nói tiếp nét mặt bỗng chuyển sang hoảng sợ. Duẩn trợn mắt về phía lưng đã thấy cụ Cẩm đó. Cụ trừng trừng về phía trỏ tay đầy hung dữ:

“Mày phải chết!”

chạy trốn, khi quay đầu lại liền đụng ngay vô một tảng đá. Cái đầu bị đầu nhọn của tảng đá xuyên qua. Bá c.h.ế.t phun cả óc ngoài.

Duẩn hãi tới mức ngộp thở, ôm cổ và rùng hình ảnh cái c.h.ế.t của Bá. Duẩn quay đầu lại chỉ thấy cụ Cẩm móm mém anh cười. 

Chẳng hiểu vì sao cái nụ cười hiền hậu của cụ hàng ngày luôn làm anh ấm lòng, hôm nay lại khiến anh lạnh buốt tâm can. Cụ Cẩm lại lững thững quay đầu đi vào màn đêm.

Duẩn thất thần, nắm chân tay Bá cứ lạnh dần hơi ấm. Đầu đường chợt có tiếng xe đạp lách cách. Duẩn vội vàng hôm xác Bá trốn vào bụi rậm. Nếu để ta phát hiện Bá đã chết, cái c.h.ế.t của Bá nhất bị đổ lên đầu Duẩn. Ôm trong đứa trai cùng mẹ khác cha. Duẩn bỗng mủi lòng ứa nước mắt.

khi an táng Bá xong, Duẩn liền tới . Anh nói rõ đầu đuôi ngọn ngành. khi tới cửa anh liền dừng lại ngập ngừng. Bởi vì chuyện anh nói liệu rằng có quá mức hoang đường. Liệu rằng có tin lời anh, hay coi anh là một kẻ thần kinh.

Lập tức anh nghĩ tới chuyện bà chỉ g.i.ế.c có ác ý và hại . Cố Duẩn lập tức nhớ tới chú Trần, bố của Trần . Hôm đi qua đầu làng, anh nghe thấy ông nói lời cay độc về . Dù sao cũng là bố của anh thương, anh không ông có việc gì.

Tùy chỉnh
Danh sách chương