Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VMQ6ZmPXn

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Không lâu , tôi liền thấy ngay bằng chứng.

Trên diễn đàn trường có bài cầu cứu, kèm video một cô tai nạn. Nhìn kỹ, không ai khác ngoài cô thanh mai.

Mà thời gian đăng trùng đúng hôm trước khi tôi chặn anh.

Chắc cô ta tai nạn, cần tiền, nên anh mới gọi tôi hỏi dồn dập vậy.

Ngực tôi nghẹn .

Hoá ra tôi đúng kiểu cái máy ATM có chân.

“Mặt em không ổn lắm, có cần tôi đưa về không?” Trần nhíu .

Tôi giật mình, lắc đầu: “Anh vừa nói ?”

“Ông tôi bảo tháng chúng ta đính hôn. em không có thể chối.”

Mới hai mà anh nhắc đến hôn nhân.

Dù tôi chuẩn tâm lý, nhưng nghe vậy tim vẫn loạn nhịp.

Trần không ép, cho tôi một tuần suy nghĩ.

tôi nghĩ tôi chối, nổi trận lôi đình, chửi tôi y hệt mẹ — sống không biết hưởng, bám gã nghèo, cuối cùng cắt tử cung.

tôi nhắc đến mẹ toàn giọng tanh, mỉa mai.

này tôi mới biết, bỏ tôi với tình đầu, mẹ sinh đứa con . Nhưng nhà chồng con trai, bắt bà đẻ đến tận bốn mươi lăm tuổi.

Cuối cùng, xuất huyết dữ dội, bác sĩ phải cắt tử cung cứu mạng.

Tôi và đúng máu.

Nghe vậy tôi chẳng thương xót.

“Tôi sẽ không bà ta.” Tôi lùng lên lầu.

giống, phản kháng hôn sự này đầu.

Đằng này, tôi thỏa hiệp sớm.

Vừa vào phòng, Lâm Thư Nhiễm gọi tới: “ , ở đâu vậy?”

“Có ?”

bỏ chặn Dực được không? Gần đây anh ấy cứ uống rượu mãi, gia đình phát hiện, em sẽ…”

Tiếng khóc nức nở truyền đến.

Tôi bực mình: “Nói , cần bao nhiêu tiền?”

“…Cái cơ?”

“Cô tai nạn xe còn ? tôi bỏ chặn anh ta chẳng phải tiện moi tiền sao?”

, em không có… em chỉ …”

Tôi bật cười .

Cô ta vừa thích Dực, vừa không dám nhận, không chịu nhìn tôi với anh ở bên nhau, hết này tới khác kéo anh .

Tôi không phí lời thêm, chuyển thẳng hai mươi ngàn cho cô ta, rồi block luôn.

Thú thật, Dực vẫn ám tôi kha khá.

Cùng Trần dạo phố, thoáng thấy bóng dáng cao ráo, tôi ngẩn tưởng anh theo tới cảng thành.

Ai ngờ ta quay , không phải. Tim hụt hẫng ghê.

Khoảnh khắc đó, tôi mới hiểu tại sao “bạch nguyệt quang” trong truyện sát thương thế.

Tôi vội xin lỗi, rồi vệ sinh.

Bước ra, bắt Trần đang cãi nhau tay đôi với một gã đàn ông điển trai.

Mắt Trần đỏ hoe, mất sạch phong độ nho nhã: “Mẹ kiếp, nói rõ cho tao, thằng nhóc tối qua ôm khóc ai!”

kia nhếch môi: “Hay bàn xem cô trong nhà vệ sinh kia sao?”

Tôi giật mình, vội lẩn .

phụ nữ trong đó có biết đồ biến thái không? Đừng hồi cấp , vì che giấu khuynh hướng mà hại đời con khác!”

Xong, ánh mắt hắn đầy ẩn ý nhìn thẳng về phía tôi.

Trần quay sang.

Tôi cứng đờ, tiến thoái lưỡng nan.

chọn rồi đừng tao khinh!” kia cười , đầy châm biếm.

Dáng hắn quen quen, nhưng tôi chắc chắn chưa từng .

Bởi vì tôi vô tình bắt riêng của họ.

Hẹn xem nhẫn cưới, tan bọt.

Trên đường đưa tôi về, Trần áy náy: “Xin lỗi, đó không phải tin đồn.”

Tôi ngẩn ra.

Thật ra, tôi chẳng ảo tưởng anh thích phụ nữ.

tin đồn, ông nội anh đâu có tức nhập viện, cả thành phố đâu ầm lên.

“Nhưng yên tâm, khi em gả vào Trần gia, em làm tôi không can thiệp.”

Ý ngầm: tôi đừng hòng can thiệp vào anh.

thấy uất ức… em vẫn có thể chối.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương