Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Tôi bật lạnh, dứt khoát tắt máy.

vậy vẫn chưa đủ vẫn còn quá nhẹ cho bọn họ.

Ba ngày sau, ba tôi chính thức tái xuất giang hồ.

Lấy danh nghĩa Chủ tịch Tập đoàn Dư thị, tổ chức lại sinh nhật cho một buổi hoành tráng tại khách sạn sáu .

Ai ai cũng tranh nhau đến lấy lòng.

Cố Vân Trình người từng được tâng bốc lên tận mây xanh giờ lại đứng co ro trong một góc , bị hội trường coi người vô .

Mấy gã đàn từng mỉa mai tôi giờ mặt mày tái mét, cầm quà chạy tới tìm cách “nối lại thân”.

Cùng lúc , mấy viên phục vụ rảnh rỗi tụ lại tám chuyện:

“Nghe chưa, tiểu thư Du Văn sắp chính thức tiếp quản Tập đoàn !”

“Là thiên kim nhà họ Dư thật mà, không chồng cũ kia có hối hận không…”

“Người nói vợ chồng trăm ngày ân nghĩa, nếu là tôi á, tôi chắc chắn sẽ lên sân khấu xin lỗi bám lấy Du Văn cho chặt!”

Tôi , vở kịch hay đã tới đoạn cao trào.

Quả nhiên, ngay trước khi sinh nhật bắt đầu, Cố Vân Trình đã bước lên sân khấu.

cầm micro, gương mặt đầy vẻ “thâm sám hối”:

“Vân Vân… là anh đã quá vô tâm, đến khi mất là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời anh…”

“Vợ ơi, anh thề với , tất là do con tiện Lâm Vi ép buộc anh. Người anh yêu, vẫn luôn là !”

“Đợi cô sinh con xong, anh sẽ mang đứa bé về giao cho nuôi. là chính thất, có quyền.”

Tôi phụt thành tiếng, giơ điều khiển nhấn một nút.

Ngay lập tức, màn LED phía sau hắn sáng lên phát đoạn tổng hợp ngoại hắn và Lâm Vi.

Cảnh hai người ôm ấp trong xe, hôn môi trong thang máy, liếc mắt đưa trong phòng khách sạn…

Chẳng thấy bị “ép buộc” tí nào.

Mọi người tuy không hiểu đầu đuôi, đều hóng chuyện cực kỳ chăm chú.

Mặt Cố Vân Trình xanh lại trắng, chân luống cuống không nên chui vào đâu.

lúc , ánh đèn flash từ dưới sân khấu chớp sáng liên tục:

“Xin hỏi Tổng Cố, xác nhận là đã ngoại trong thời gian hôn và có con riêng thật ?”

“Có tin đồn Tập đoàn Cố thị là hồi môn Dư tiểu thư, là người đại diện có không?”

“Gần đây cổ phiếu Cố thị lao dốc không phanh, có liên quan đến bê bối đời chăng?”

Cố Vân Trình đứng c.h.ế.t trân, mặt đỏ máu, lắp bắp:

“Không… không phải…”

Hắn xong .

Thông thường, dạ hào môn không bao giờ có mặt phóng viên.

lần này tôi cố mời họ đến, cho thay thường phục trà trộn vào.

Chuyện xấu Cố Vân Trình chưa đầy mười phút đã leo lên top 3 hot search.

Chưa hết buổi còn được phát sóng trực tiếp toàn bộ.

Tôi ôm , dẫn con bé sang khu vui chơi bên cạnh khách sạn, bao nguyên khu công viên giải trí, tổ chức một buổi sinh nhật nghĩa cho con.

Buổi , chẳng qua là một bẫy.

Tôi muốn Cố Vân Trình thân bại danh liệt dưới hàng nghìn con mắt, để hắn tự mình bộc lộ bộ mặt ghê tởm nhất.

Tất nhiên, với Cố Vân Trình mà nói, đây là thảm họa truyền thông điển .

Cổ phiếu Cố thị tiếp tục rơi không phanh.

Trên mạng, cư dân mạng lật tung quá khứ đào luôn bằng chứng hắn biển thủ công quỹ mua du thuyền, bị nhạo khắp nơi.

Hắn cố vùng vẫy, uống rượu đến xuất huyết dạ dày để nịnh bợ đối tác, ai cũng coi hắn không khí.

Đêm khuya về nhà, rệu rã mở cửa, vừa bước vào thì thấy Lâm Vi lại xách thêm một túi hàng hiệu .

Còn tôi…

Tôi ngồi trước màn , xem camera giám sát trong biệt thự.

.

Tôi cuộc chiến chó cắn chó giữa hai kẻ phản bội kia, bắt đầu.

Lần này, không còn cảnh ôm hôn mặn nồng trước cổng trường mẫu giáo nữa.

Thay vào , là tiếng cãi vã chát chúa.

Cố Vân Trình vào mặt Lâm Vi, giận dữ gào lên:

“Đồ chổi! Cô ngoài tiêu tiền thì còn làm được gì? Nếu không phải cô khăng khăng đòi mua du thuyền, công ty tôi có thể cạn sạch dòng tiền?!”

Lâm Vi sững người, cũng chẳng chịu lép vế. ôm bụng, cô hét toáng lên:

“Tôi là chổi à? Cố Vân Trình, anh là người từng nói sẽ bù đắp cho tôi, sẽ nuôi tôi đến hết đời!”

“Giờ tôi mang , mất việc, mang tiếng tiểu tam khắp mạng xã hội, còn anh chẳng qua là một gã ăn bám có hợp đồng tiền hôn ! Đồ phế vật!”

Mặt Cố Vân Trình đỏ bừng, siết chặt nắm đấm, cuối cùng tát một vào mặt Lâm Vi.

bụng bầu đã to, bị đẩy mạnh, lảo đảo lùi lại, đập vào góc bàn nhọn.

“Bịch!” trong chớp mắt, m.á.u từ hạ thân cô chảy ào ạt.

Lâm Vi mặt mày tái mét, miệng hét lên lại ngã gục vì đau đớn, cố bò dậy trong tuyệt vọng.

Còn Cố Vân Trình thì đứng đơ tượng, sợ đến hóa đá. Mất nửa phút hắn cuống cuồng rút điện thoại gọi cấp cứu.

trớ trêu thay bệnh viện gần nhất ở khu , là bệnh viện do ba tôi đầu .

Tôi lạnh, cố thuê chuyên gia hóa trang, giả dạng y tá, lặng lẽ trà trộn vào bệnh viện.

Quả nhiên, tôi thấy Cố Vân Trình đang ngồi co ro trên ghế chờ, ôm đầu, trông tượng đá đầy hối hận.

Tôi giả giọng, bước tới đưa một tờ giấy:

“Anh Cố không? Anh là người nhà cô Lâm phải không?”

“Cô ấy mang một bé trai đã thành … xin anh hãy nén đau thương.”

Cố Vân Trình hai run rẩy nhận lấy tờ giấy, mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào kết quả siêu âm là con trai.

Tôi cố giấu đi sự khoái cảm trả thù trong lòng, tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa:

“À … ngoài nguyên do ngoại lực va đập dẫn đến sẩy , hồ sơ y tế còn ghi: cô Lâm đã từng nhiều lần phá . Tử cung tổn thương nghiêm trọng… là nguyên chính dẫn đến sảy lần này.”

Cố Vân Trình đứng đực tại chỗ, ngây người.

lúc , trợ lý tôi gửi loạt ảnh Lâm Vi từng tiếp rượu ở quán bar tất đều được gửi ẩn danh vào điện thoại hắn.

Hắn nhìn đống ảnh, mặt từ trắng chuyển sang tím, bỗng nhiên bật dậy, lao vào phòng bệnh.

Hắn giật dây truyền, điên cuồng tát Lâm Vi:

“Thì cô còn giấu tôi nhiều chuyện vậy?!”

Lâm Vi hét lên:

“Anh lại phát điên gì?!”

“Chát!” — lại một tát nữa vang lên.

Tùy chỉnh
Danh sách chương