Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Chị khóc, xin lỗi tôi: “Nhĩ Đài, xin lỗi em nhưng em phải tin chị. Lục Thành thật sự yêu em nhưng anh ta thật sự không nhận ra chị không phải là em. Anh ta nhìn thấy chị, đã bảo ‘chị’ g.i.ế.c Y Đài, , ‘chị’ mới có sống sót. Anh ta , có ong chúa mới có sống sót.”

Quá nhiều thông tin, tôi không sắp xếp được.

Những người phía tới sau ngày càng gần, chúng tôi sắp kịp .

Chị tôi hoảng sợ, buông tôi ra.

9

“Chúng ta tách ra chạy, Nhĩ Đài, em nhất định đừng bao giờ quay làng nữa!”

xong, chị đẩy tôi vào một góc, tự mình chạy hướng ngược chạy kêu: “Tôi ở đây.”

Người làng đều theo chị .

Tôi không dám dừng , cứ thế chạy mãi, cho đến khi đ.â.m vào vòng một người.

ôm chặt, nước tôi tuôn rơi.

Trên đầu vang tiếng cười khẽ: “Bé cưng, nãy em mới tát anh một cái quay đầu bỏ chạy, bây giờ khóc lóc thế?”

Tôi ngẩn người, hóa ra Lục Thành vẫn chưa biết nãy là chị tôi.

Tôi gạt bỏ nghi ngờ, vội vàng hỏi anh ta: “A Thành, anh cùng em chị em được không? Người làng đều điên , cứ theo chúng em.”

Sắc mặt Lục Thành nghiêm nghị: “Chị em chạy ư? Tại ?”

Những lời chị khiến tôi biết rằng Lục Thành không đáng tin.

Tôi tùy tiện bịa ra một lý do để thử anh ta.

“Không phải lúc nãy anh bảo em g.i.ế.c chị em , thế là em , kết quả chị chạy mất. Em theo chị , ai dè người làng điên, theo chúng em.”

Lục Thành trút được gánh nặng: “Thì ra là , không đâu, người làng được chị thôi. Nhĩ Nhĩ, chúng ta mau nhà em . Đợi chị em , chúng ta nghĩ cách ra .”

Anh ta và tôi không cùng một mục đích.

Hơn nữa, anh ta biết chuyện làng chúng tôi còn rõ hơn cả tôi.

Nhưng hôm qua khi anh ta chuyện với tôi không chuyện này.

Tôi không cùng anh ta làng, chẳng khác nào tự đường chết.

Xem ra không chị .

Nhưng nếu chị bắt mà tôi không có ở đó, chắc chắn chị sống sót.

Tôi phải cách khác để làm rõ bí mật ngôi làng.

Tôi lau mặt, kéo Lục Thành: “Em không muốn làng nữa. Ngày tốt đẹp thế này, A Thành, anh không muốn ở riêng với em ?”

Tôi đưa lả lơi nhìn anh ta, giọng nũng nịu : “Hôm nay em đã trưởng thành đó nha~”

Cả ngày hôm nay, tôi đều cảm thấy bứt rứt, ngứa ngáy, khắp người không thoải mái.

Giờ càng tệ hơn, cơn nóng ran từ ra ngoài gần khiến tôi điên.

Tôi nghĩ nếu lời chị tôi là thật, thì tôi chắc là đang động dục .

10

Yết hầu Lục Thành xuống vài lần.

Đôi đào hoa sâu thẳm nhìn tôi: “Em không hối hận chứ?”

Tôi dùng ngón chọc n.g.ự.c anh ta, khiêu khích vẽ vòng vòng: “ anh không đối xử tốt với em à?”

Lồng n.g.ự.c Lục Thành ra tiếng gầm gừ, anh ta cười khẽ và kéo tôi vào .

Làng chúng tôi không cho phép ô tô chạy vào, đậu ở ngoài làng.

Hôm nay, ngoài làng đậu rất nhiều sang.

Kể cả Lục Thành, tôi vô thức liếc nhìn biển số anh ta.

Anh ta rất giàu có, biển số toàn là một dãy số 6 và số 8.

Anh ta lái xuống chân núi, dừng bên đường.

Tôi cứ nhìn Lục Thành không rời .

Mãi mới hiện trên má trái anh ta có một vết tát rõ ràng.

Lục Thành thấy tôi nhìn mặt mình, trên mặt lộ ra vẻ tủi thân: “Em còn nhìn, anh là không kìm lòng được hôn em, em liền đánh anh.”

Anh ta tháo dây an toàn cho tôi, một nhấc bổng tôi đùi anh ta.

Bốn nhìn nhau.

Lục Thành lộ ra nụ cười gian xảo: “Bây giờ anh muốn phạt em, em có sợ không?”

Từ lúc anh ta không nhận ra tôi, hôn chị tôi, còn muốn chị em chúng tôi tự tương tàn thì tôi, anh ta đã là một thằng trai bao .

tôi có sợ trai bao chứ?

Tôi chủ động dâng môi mình: “Em sợ anh ? Yêu anh còn không kịp, nãy em là sợ hãi, theo phản xạ đã đánh anh, xin lỗi mà~”

Tôi nũng nịu, dùng giọng điệu quyến rũ nhất để dụ dỗ anh ta.

Hơi thở Lục Thành trở nên nặng nề, anh ta cắn môi tôi, bàn to lớn vén váy tôi , áp vào đùi tôi.

Di chuyển trên.

Một đêm không ngủ.

11

Sau khi kỳ động dục qua , tôi đã Lục Thành : “Khi em nghĩ cách g.i.ế.c chị , anh cứ làm việc .”

Lục Thành hài lòng, gật đầu.

Tùy chỉnh
Danh sách chương