Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9f8qKa506B

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

6

“Tôi cho anh một tuần. 

Không xong, tôi kéo anh xuống mười tám tầng địa ngục.”

“Cái mộ của tôi và anh ấy, không ai được động vào.”

“Được, tôi chờ tin tốt của anh.”

Điện thoại cúp máy, giọng đàn ông bên kia rất nhỏ. 

 Nhưng tôi biết Tiểu Tam giấu nhiều bí mật. 

 Ngôi mộ cô ta nhắc đến là phần mộ chung của cô ta và Ám Ẩn. 

 Đúng lúc cô ta gọi cuộc khác, linh lực tôi tụt xuống. 

 Tôi thấy chân mình chớp nháy. 

 Vội vàng chạy ra ngoài. 

 Dốc cạn linh lực, tôi bay về tẩm điện Ám Ẩn. 

 Tiểu nha hoàn mở cửa. 

 Tôi lao vào, thấy Ám Ẩn chơi điện thoại liền nhào tới. 

 Tôi mạnh mẽ hôn anh ấy, cạy mở môi anh, tham lam hút lấy hơi thở. 

 Anh ấy buông điện thoại, ôm eo tôi đáp lại cuồng nhiệt. 

 Khi linh lực đầy ắp, tôi muốn đẩy ra. 

 Ám Ẩn đen mặt, bóp nhẹ miệng tôi: “Ăn no rồi bỏ mặc anh?”

Tôi nắm tay anh ấy: “Em hỏi anh một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Anh bỏ Tiểu Tam kia đi.”

Anh ấy cười khẽ, hôn bên tai tôi: “Ghen rồi à?”

“Anh còn giả vờ.”

“Anh chưa từng lấy cô ta, làm gì có chuyện bỏ?”

Nghĩ đến giọng điệu thân mật của Tiểu Tam tối qua, tôi thấy chua xót. 

 “Cô ta là nghĩa muội, mẹ anh dặn phải chăm sóc cô ta, ngoài ra không có gì cả.”

Thì ra…

“Vậy… sao anh lại tự sát? Còn c.h.ế.t chung với Tiểu Tam?”

Ám Ẩn nhíu mày, ôm đầu, đèn vỡ tung, giường rung lắc. 

 Anh ấy tái phát. 

 Tôi nhớ lời ông lão dặn: tuyệt đối không để Ám Ẩn tái phát. 

 Tôi ôm chặt Ám Ẩn, anh ấy run rẩy, miệng lẩm bẩm: “Anh thực sự rất sạch sẽ, Mộ Nhiễm, em phải tin anh… anh thật sự rất sạch…”

Tôi không biết anh ấy từng trải qua gì, nhưng chắc chắn bị tổn thương sâu sắc. 

 Tôi nâng mặt Ám Ẩn lên, ánh mắt anh ấy đỏ ngầu, dán chặt vào tôi. 

[ – .]

 “Ám Ẩn, em tin anh… đừng nổi giận nữa, anh cứ như vậy… em đau lòng.”

Giường ngừng lay động, ánh mắt anh ấy trở lại bình thường. 

 Ám Ẩn tựa vào vai tôi, rồi thiếp đi.

——————–

Từ đêm qua, sự việc liên quan đến quá khứ của Ám Ẩn và Tiểu Tam khiến tôi càng tin chắc cô ta có liên quan đến cái c.h.ế.t của anh. 

Ám Ẩn tỉnh giấc, quấn quýt bên tôi không rời. 

“Anh không đi tuần tra sao?” 

“Lát nữa.”

Nhớ lại những lời nghe được, tôi chủ động ôm cổ Ám Ẩn, hôn lên môi anh. 

Linh lực dâng tràn, tôi tách ra, không ngờ anh cau mày, nâng cằm tôi: “Em muốn gì cứ nói thẳng, đừng vòng vo.” 

Anh cúi xuống hôn tôi, “Nói đi: chồng ơi, em có thể hôn anh không?” 

“Được.” 

Tôi thấy Ám Ẩn tự hỏi tự đáp, rồi lại hôn tôi. 

 Thấy tôi không động, anh luồn tay sau gáy tôi, hôn đến khi môi tôi tê dại mới dừng lại. 

“Vợ à, cảm ơn em.”

Tên này, sao lại ngọt ngào thế?

Chạng vạng, tôi đến phòng Tiểu Tam. 

Chẳng mấy chốc, cô ta về, tay đầy túi hàng hiệu, tiện tay quẳng xuống đất. 

Cởi giày cao gót, cô ta gọi điện: “Phần mộ của tôi, tăng thêm người.” 

“Nhanh lên.” 

“Đã cho các người một tuần rồi, còn dám chậm trễ?” 

“Không làm được thì cút hết!”

Nói xong, cô ta ném chiếc điện thoại trăm triệu vào tường. 

 Thấy nó vỡ tan, tôi tức điên, đó là tiền Ám Ẩn vất vả kiếm được, cô ta muốn đập thì đập sao?

Cô ta tắm rửa, tôi không thèm nhìn, ra ngoài. 

 Đúng rồi, Tiểu Tam đang âm mưu điều gì đó, còn liên quan đến Ám Ẩn. 

 Về phòng, tôi lấy điện thoại mới, gọi cho bạn thân. 

 Cuộc gọi đầu tiên bị ngắt. 

Tôi gọi thêm hai lần. 

 Lần thứ ba, cuối cùng cũng được nghe máy. 

“Mày là ai…?” 

“Tao đây.”

Âm thanh vỡ vụn, rồi một giọng run rẩy vang lên: “Mày là người hay ma… 

Tùy chỉnh
Danh sách chương