Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi trừng mắt nhìn dòng chat hiện :【Hung thủ x/á/c định Lương Bằng ? Không phải Lương Bằng ?】
【Gì chứ Bằng Bằng ? Rốt cuộc cô ai?】
【Đúng rồi, nãy cũng chưa xưng danh tính, mất lịch thế!】
Tôi cắn môi, gõ:【Tôi Trần Nguyệt D/ao.】
chat đột nhiên yên ắng.
Vài giây sau, như ong vỡ tổ.
【Cái gì? Cô đã ch*t rồi sao?】
【Không đúng, chưa tới mà!】
Tôi:【Dù chuyện khó tin nhưng tôi thật đang kết nối vào mạng các vị. Xin hãy giúp tôi và Tô Tình, tôi thật không muốn ch*t…】
Tay tôi run bần bật khi gõ từng chữ.
Ở trong toilet lâu quá, người ngoài kia sẽ nghi ngờ.
Lão Vương Vui Vẻ:【Để tôi qua khu bên cạnh xem sao.】
Ba giây sau.
Lão Vương Vui Vẻ:【Hử, bé đúng mặt trong chat ta.】
Tôi cảm nhận rõ nhiệt độ phòng tụt xuống đột ngột, lông tay dựng đứng.
nhìn xung quanh, tôi khẽ gọi: “Bác… bác Vương?”
Lão Vương Vui Vẻ:【Ừ!】
Lúc , mới chịu tin tôi.
Họ bắt đầu bàn tán xôn xao.
【Thế thì làm sao bây ? Hai đứa nhỏ còn trẻ quá, tôi không nỡ nhìn hại như vậy!】
【Đúng vậy, bằng tuổi gái tôi.】
【Hay giúp đi, ta đều đã ch*t rồi, còn sợ gì nữa?】
【Lúc sống tôi nhút nhát, ch*t rồi không muốn nhút nhát nữa, việc tôi giúp!】
【Tôi sẽ khu 009 ngay, xem thông tin Lương Bằng .】
Nhìn những tin nhắn , mắt tôi cay xè.
Cửa sổ phòng tắm không đóng ch/ặt, làn gió đêm lùa vào, khẽ lướt qua mặt tôi.
Cốc cốc cốc—
Cửa phòng tắm gõ: 「Nguyệt D/ao, ngủ quên trong đó à?」
Tôi lấy tinh thần: 「 ngay đây.」
Nhấn nút xả nước bồn cầu, đợi thêm vài giây rồi tôi mở cửa bước .
Tiểu Tình gọi tôi ngồi xuống ghế sofa, trò chuyện với tôi về đủ thứ.
về việc anh chị họ giục cưới, rồi người thân vì hồi môn mà cãi vã.
Tiểu Tình anh họ cô tháng trước vừa chuyển Thượng Hải.
Tôi nhìn Lương Bằng đang ngồi ở đầu bên kia ghế sô pha, cố tỏ tự nhiên rồi hỏi:
“Tiểu Tình, bạn cũng giống à?”
Nghe vậy, Lương Bằng quay đầu nhìn tôi.
Tiểu Tình bỗng bật : “ cho biết nhé, anh không phải đâu, mà anh song đấy!”
Tim tôi khẽ gi/ật thót.
“Anh còn người anh đôi.”
Tôi gượng hai tiếng: “Nghe anh đôi thường rất giống nhau, thậm chí thành tích học tập hay tính cách cũng không khác biệt mấy nhỉ?”
Tiểu Tình nhìn bạn mình cái, rồi thở dài: “Cũng không hẳn, anh anh học không giỏi lắm, tính cách thì… khá kỳ quái. Hai anh ngoài ngoại hình thì gần như chẳng điểm nào giống nhau .”
Tôi vô thức nhìn về phía Lương Bằng , khóe miệng anh ta hơi trễ xuống, gò má căng cứng.
Biểu cảm …
Khiến tôi bỗng dưng nảy suy đoán trong đầu.
Nhưng khi Lương Bằng quay thì vẫn tươi :
“Đừng nhắc anh tôi nữa, tính anh vậy rồi. Tiểu Tình, với bạn muốn uống nước ép không? Anh đi lấy nhé?”
Khi Lương Bằng đứng dậy đi về phía bếp, điện thoại tôi đột nhiên rung lên.
Tôi cúi xuống nhìn.
【Khu 009 hôm kia thêm oan h/ồn mới tên Lương Bằng , anh song gi*t hại rồi tang, vẫn chưa phát hiện.】
Tôi siết ch/ặt điện thoại, t/âm th/ần rúng động.
Linh cảm tôi… thành thật rồi!
“Lương Bằng ” đang ở nhà Tiểu Tình thực chất chính anh song – Lương Bằng .
Hắn gi*t Lương Bằng , rồi vì mục đích nào đó nhà Tiểu Tình.
Và đêm nay, hắn sẽ gi*t tôi lẫn Tiểu Tình.
Mồ hôi lạnh túa trên trán, nhìn Lương Bằng vẫn đang lục tủ lạnh, tôi nắm ch/ặt tay Tiểu Tình: “Tiểu Tình, đi m/ua đồ với tớ đi.”