Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4AruJbjn5A

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

21

Chính vì hệ thống , ta đã tránh được người do hắn sắp đặt, lại một đường được nơi .

Hắn không tìm ta, đi theo tuyến cốt truyện ban .

tuyến cốt truyện đã được định sẵn ấy, hắn sẽ gặp lại ta biên thành, một nữa bắt ngược luyến.

Sau , những ta trốn hắn đuổi, ta mang thai, cuối cùng quay Thượng , đoạt quyền đoạt vị, và vào ngày đứa con tiên chào đời, hắn đăng cơ.

Hắn không xác định được ngày cụ , nên sẽ căn cứ vào t.h.a.i kỳ của ta để quyết định mỗi bước tiếp theo cần làm .

Vậy thì bây giờ, quyền chủ động đã nằm tay ta rồi.

52

“Ừ.”

Triệu Tu Viễn mỉm cười nhìn ta: 

“Thông minh.”

dáng vẻ ấy của y, ta có chút tức nghẹn: 

“Ngươi đã sớm biết rồi sao?”

“Vừa mới biết.”

ta giận, y thu bớt nụ cười: “Ta chưa từng nghĩ hệ thống lại đột nhiên biến .”

dù quỷ tài y, đối diện với loại thần vật , cũng hoàn toàn không đoán được bước tiếp theo sẽ là .

Y vẫn luôn rằng hai trường hợp hoàn thành hoặc thất bại, hệ thống mới biến .

Thần vật nửa chừng bỏ gánh chạy

y thật không đoán ra được.

“Nhưng vì sao nàng lại dám chắc vậy?” 

Thậm chí không gọi là đoán, mà là khẳng định.

khẳng định ấy, xuất phát từ tiềm thức.

Y hỏi khiến ta mơ hồ, hé miệng ra, nhưng lại chẳng nói được lời nào.

“Có lẽ… ký ức đã ta đ.á.n.h .”

Ta nửa đùa nửa thật: “Có khi trước kia ta đã gặp qua rất nhiều rồi chăng?”

Không ai tiếp tục đề tài nữa.

Vì bắp chân cắn, ta không dám lâu với Triệu Tu Viễn, bèn tùy tiện tìm cớ chạy đi tìm Chiêu Chiêu.

Chiêu Chiêu ôm , đang dạy nàng nhận chữ.

ta , hai khuôn mặt nhỏ đồng thời nở nụ cười.

Ta lượt xoa từng đứa, rồi co người ngồi vào một góc.

53

ngày tiếp theo, Lục Quân Hành không tìm ta.

Hắn Triệu gọi đi nói dài ngày.

Lục Quân Hành hiện giờ là võ tướng, nhưng trước kia lại là một văn nhân thực thụ.

Đối với nhân vật cấp tông sư Triệu, dĩ nhiên hắn vô cùng ngưỡng mộ.

Hai người nói liền ngày đêm, chẳng ló mặt ra.

ngày thứ năm, Triệu thật chịu không nổi nữa, chạy tới gõ mạnh vào xe của Triệu Tu Viễn:

“Ta nói ngươi đủ rồi ! Theo đuổi tình yêu thì liên lụy ta làm ? Ta giúp cháu đào góc tường người , truyền ra thì chẳng phải làm sạch danh tiết tuổi già sao!”

“Danh tiết hay là cháu dâu?” 

Triệu Tu Viễn lười biếng đáp lại.

Triệu tức đầy bụng, quay liền kéo Lục Quân Hành tiếp tục tranh luận thư thêm ngày nữa.

Đợi khi tới Thượng , Lục Quân Hành đã hoàn toàn quên còn có ta.

Trước tiên hắn cẩn thận mời Triệu vào phủ, lúc mới sực nhớ ra đã ngày không gặp ta.

Ta thò ra từ xe của Chiêu Chiêu, vẫy tay phía hắn.

Hắn không nhịn được mà cười một cái.

Triệu Tu Viễn cũng theo mà cười.

Lục Quân Hành khó hiểu nhìn hắn:

“Triệu huynh cười vậy?”

Triệu Tu Viễn: “Ngươi cười ?”

Lục Quân Hành: “Ta cười nội nhân của ta ngây thơ hồn nhiên, thật đáng yêu.”

Triệu Tu Viễn: “Ồ, ta cũng vậy.”

Truyện được đăng trên page Ô Mai Đào Muối

Y cũng vậy? Y cũng là cái ?

Câu nói ấy khiến Lục Quân Hành không nhịn được nhíu mày.

Nhưng trên mặt Triệu Tu Viễn không có lạ, hắn liền rằng đa nghi.

Hắn nhìn dòng người qua lại xung quanh, niềm vui lòng sớm đã không kìm nén.

Thượng , hắn đã trở rồi.

Sau , nơi đây sẽ là bậc thềm dưới chân hắn.

54

Lục Quân Hành Thượng , có nói là cá gặp nước.

Các thế gia đại tộc dành hắn vô số lời khen ngợi.

Con cháu hàn môn thì tôn sùng hắn hết mực.

Còn võ tướng thì khỏi phải nói, đều là người một nhà.

Nhất thời, hắn nổi danh không ai sánh bằng.

Mà Lục Quân Hành lại quy hết mọi thuận lợi ấy việc ta mang thai.

Hắn lớn gan triển khai những kế hoạch kia, hoàn toàn phớt lờ những vấn đề .

Triệu Tu Viễn ngay dưới mí mắt hắn liên lạc với người , cũng hắn là đang giúp .

, Triệu Tu Viễn nói đúng một câu:

“Muốn khiến người ta phát điên, trước hết phải để người ta cuồng vọng.”

Theo từng ngày bụng ta lớn dần, Lục Quân Hành rốt cuộc cũng bắt chuẩn đại kế mưu phản của .

Ngày là yến tiệc Nguyên Tiêu cung.

Hắn xoa bụng ta, đang chạm vào hy vọng của chính :

“Đợi ta trở .”

Ta dịu dàng mỉm cười, chỉnh lại y phục hắn:

“Mọi sẽ thuận lợi.”

Pháo hoa nổ tung trên bầu trời.

Ta đưa Chiêu Chiêu và vào phòng, đóng chặt cửa lại.

Ngụy Yến T.ử dẫn theo quân Ngụy gia đã sớm thành.

Bọn họ không chủ động tham chiến, giúp chúng ta chặn những kẻ muốn vào thành bên .

Theo tiếng binh khí giao kích vang lên bên , Chiêu Chiêu không nhịn được đứng dậy rồi lại ngồi xuống.

Ta nhìn ra giằng xé của nó, biết rõ lòng nó khát khao lập công lập nghiệp.

Vì thế ta mở cửa ra: “Đi đi.”

Đại bàng không lưu luyến tổ ấm ấm áp, mưa gió mới tôi luyện được đôi cánh sắc bén và móng vuốt nhọn hoắt.

chạy tới, ôm chặt lấy đùi Chiêu Chiêu.

Nhưng rất nhanh, con bé đã buông ra.

Cô bé móc ra một viên kẹo, nhét vào tay Chiêu Chiêu:

“Tỷ tỷ ơi, cố lên!”

Chiêu Chiêu chớp chớp mắt, dùng sức ôm chúng ta một cái, rồi lao ra cửa.

, có bằng hữu của nó, chiến hữu của nó, cũng có kẻ địch của nó.

Trận chiến kéo dài rất lâu.

Lâu mức ta hoài nghi thời gian liệu có ngừng trôi hay không.

Trời tối rồi lại sáng.

Vài ngày đêm trôi qua, cánh cửa lại nữa được mở ra.

Là Chiêu Chiêu và Cố Chiêm.

Không đúng, bây giờ phải gọi là Kỳ Chiêu rồi.

“Kết thúc rồi.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương