Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Hôm nay là buổi tụ họp nhỏ theo quý, người gần đã đến đông đủ.

Trừ những người không ở kinh thành, thì chỉ thiếu một mình .

Ta Trưởng công chúa hàn huyên được một lát, tiểu tư liền hô lớn: “Thái tử giá đáo ——”

Đã hơn tháng không gặp, vẫn dáng vẻ cũ, anh tuấn kiêu ngạo.

quen thuộc ngồi xuống bên cạnh ta, pha trà gắp thức ăn cho ta.

Hoàn toàn khác xa một trời một vực với dáng vẻ đ i ê n cuồng vì tình yêu trong đồn của mọi người.

Ta liếc , cơn hờn giận trong lòng dịu đi vài phần.

Chẳng ngờ tiệc chưa tàn, đã khách không mời mà đến.

Một nữ tử ăn mặc vừa mát mẻ vừa bắt mắt bước vào.

Cổ áo trễ nải, lộ hơn phân bầu ngực.

Tà váy xẻ cao đến tận bắp đùi.

Thân hình kín hở.

Trên ta đeo một tấm lụa che màu trắng tinh, khiến người ta bất giác nảy sinh tưởng tượng.

Đúng là thu hút ánh thật, nhưng bộ trang này thực sự không hợp lễ pháp.

Trông chẳng bằng nữ thanh lâu.

bên cạnh ta cứng đờ người.

chằm chằm vào cô nương kia, quai hàm siết chặt.

Xung quanh tức thì bao trùm một bầu không khí ngột ngạt.

“Ồ hô! Trưởng công chúa, ngài mời ca đến góp vui à!”

Vạn quanh năm luyện tập trên thao trường, tính tình thẳng tuột, miệng không giữ mồm.

nghĩ gì nấy.

này vừa thốt , cô nương kia và đều dấu hiệu tức giận.

Một lúc sau, cô nương kia không nhịn được, bèn lên tiếng trước: “Ta là , đại chưởng quỹ của Doanh Mãn Lâu.

Ta không phải loại nữ không thể ngoài sáng.

là nữ nhân, thể bình phẩm người khác vậy!”

Mọi người ở đây lập tức hiểu , đây chính là con chim hoàng yến mà Thái tử nuôi.

không phải nữ, ăn mặc … hơn nữ…

Thật là đồi phong bại tục.”

Vạn xoa cằm, nheo mắt suy nghĩ rồi .

Sắc trắng bệch.

ta gắt gỏng giải thích: “Tưởng các là danh môn khuê các thế nào!

đi lấy quần áo để đánh giá người khác, thật là tục hết mức!”

Vạn bị mắng cho cứng họng.

Vậy mà bên cạnh ta thoáng qua một nụ cười khó phát hiện.

Ánh mắt nóng rực .

“Vị tiểu thư này, Vạn nhận nhầm nữ quả thực không nên.

thì nữ tử triều ta, ngay nữ không ăn mặc hở hang .

Mông ngực phơi bày, ghê t ở m vô !”

“Huống hồ, nữ dựa vào bản lĩnh của mình để kiếm sống.

là nữ nhân, thể bình phẩm họ vậy?”

Ta nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu, giọng trong trẻo vang lên giữa đình.

!”

giận dữ chỉ vào ta, sắc tái xanh xen lẫn đỏ bừng, môi mấp máy không nên .

ta dậm chân rồi xoay người bỏ đi.

không kìm nén được.

thậm chí không với ta một , đã vội vàng đuổi theo.

 

 

Tùy chỉnh
Danh sách chương