Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chốn triều đình ai nấy ngoài mặt đều giả vờ thân thiện Triệu Mặc, kỳ thực lưng thì khinh miệt kẻ vong ân bội nghĩa này đến tận xương.
Đến cả nàng cũng bị liên lụy, chẳng mấy người kính trọng.
Nàng lẽ nào không nhận ?
Mùa xuân năm , lại có người mời ta dự thơ hội.
Dù chán ngấy mấy này, nhưng rốt cuộc cũng chẳng tiện từ chối.
là hôm đó xảy .
Ta đang yên lành ngồi uống rượu, thì chẳng nàng nghĩ , bỗng giữa chốn đông người mà đem ta đùa cợt một phen.
nàng đặt điều, mặt chẳng đỏ, tim chẳng loạn — quả là có vài phần phong thái của Triệu Mặc.
đến Triệu Mặc, tay chân y vươn dài quá mức, người ta chịu hết nổi.
thân ta bèn đề nghị: chi bằng lập một mối hôn giả nhà họ Triệu.
cần lấy lòng tin của Triệu Mặc, sớm muộn cũng nắm nhược điểm của y.
Trong kinh , người vừa đến tuổi, vừa có thể lọt mắt Triệu Mặc thì đếm trên đầu ngón tay.
thân mặt mối, người chọn tất nhiên là ta.
Việc hôn nhân sắp xếp cấp tốc.
Ban đầu tưởng Triệu Mặc sẽ khó khăn đôi chút, ai ngờ y lại lập tức đồng ý, ta và thân đều cảm khó hiểu, ngờ rằng lão hồ ly kia đang giăng bẫy.
Hôm đến cầu thân, có một cái đầu nhỏ lấp ló bình phong.
Ta là nàng, trong lòng bất giác buồn cười.
Ngày thân, mẫu thân dặn dò:
“Khiển nhi, thân thì đối đãi nàng đời kiếp, chớ nàng.”
Ta không nỡ cho : hôn này vốn là một nước cờ đối phó Triệu Mặc.
Giữa ta và Triệu , có kiếp đời?
Tối , ta đứng ngoài tân rất lâu.
Rốt cuộc cũng không bước .
Dù nàng cũng vô tội, ta cần nhục nàng?
Sáng sớm hôm , thân giận dữ xông thư .
Ông : “ diễn trò thì diễn cho . Nếu để Triệu Mặc ngươi đến cả động cũng không , thì bao công sức sẽ đổ sông đổ bể.”
, vở diễn này, vẫn diễn tiếp.
Ta đến tìm nàng.
Nàng điểm trang qua loa, nhưng vẫn không giấu nổi nét mệt mỏi.
Bước chân cũng loạng choạng.
Không hiểu sao, ta đưa tay muốn đỡ nàng, nhưng lại nắm hụt.
Ta vốn không mong nàng có tình ý ta.
Nhưng khi thật trong mắt nàng không có ta, lòng lại trống trải đến lạ.
Ta không ngờ, mẫu thân lại vô cùng quý nàng.
Trước kia kịch liệt phản đối ta cưới Triệu .
Vậy mà từ nàng phủ, lại cưng chiều đến mức chẳng giới hạn.
coi nàng như con dâu thật .
Phát hiện ta và nàng không thuận hoà, bèn mỗi ngày mỗi kiểu, cố tình tạo cơ hội cho hai đứa gần gũi.
Triệu bị mẫu thân bức đến cùng, mỗi khi ta về nhà đều đưa canh tới.
là không muốn ta, thường thì đặt mạnh chén canh xuống bàn, lấy lệ.
Ta cũng chẳng động đến, cứ để nguyên đó cho nàng mang đi.
Về nàng giận, đổ cả canh chậu hoa.
Ta cũng cảm mình quá đáng.
Nếu là ta, hẳn cũng chẳng vui.
đó, nàng lại đưa canh đến, ta sợ nàng nổi giận, bèn uống ngay trước mặt nàng.
Không ngờ vị rất ngon.
Thỉnh thoảng, nàng nhìn ta uống xong, dáng vẻ đắc ý ta không nhịn mà nhìn thêm vài lần.
Quan hệ giữa ta và nàng dần dịu lại.
Đôi ta về ngủ, nghe nàng giỡn vài câu.
Ta thích nghe nàng , hơn tất thảy bọn người ngoài kia.
Nếu không một kẻ nằm giường, một kẻ nằm đất, thì cũng dáng một đôi phu thê thật .
Ý nghĩ vừa nảy , chính ta cũng hoảng hốt.
khi thân, Triệu Mặc đối ta càng càng ít bị.
Tháng Tư năm , thân bảo ta:
“Lão hồ ly kia bí mật sát hại mười mấy nhân mạng ở Dương Châu.
Nó nhẫn nhịn bao năm, nay cuối cùng cũng để lộ đuôi cáo.
Chúng ta cần châm thêm một mồi lửa, liền có thể hắn vạn kiếp bất phục.”
Ngày sắp tới rồi.
Thế mà ta chẳng lấy vui sướng.
Bởi hắn là thân của Triệu .
Hắn xảy , Triệu sao?
Hôm có người mở trận mã cầu ngoài .