Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

3

Tôi thở dài một hơi.

Sáng hôm sau, tôi đi sữa.

Thất nghiệp , tôi tìm việc tạm thời.

Sáng sữa, trưa bày quầy bán bánh nướng.

Đây là khu nhà cao cấp, tôi bỏ sữa hộp lạnh.

Quay lại, Tống Tịch Nguyệt.

Anh dựa khung cửa, ánh mắt tôi không đọc được: “Một sữa lãi nhiêu?”

.”

“Mệt không?”

ổn.”

Nói vài câu, cả lại im lặng, Tống Tịch Nguyệt nói: “Tôi đặt sữa một tháng, cứ ở đây.”

Qua bóng anh, tôi đôi dép nữ trên kệ giày.

Màu sắc là màu Cố Hàn Yên thích.

Thì ra họ đã dọn về sống cùng nhau .

Ừ, vốn nên thế, tốt thôi.

Tôi định đi, Tống Tịch Nguyệt gọi tôi lại: “Một , vậy bảy nhiêu ?”

Tôi quay , gương mặt Tống Tịch Nguyệt lạnh tanh, lại lần :

“Tại sao ?”

“Tôi nói , là không yêu .”

“Thế tại sao không yêu !!”

Tống Tịch Nguyệt gầm lên, không kiềm chế được.

Tôi bỗng : “Xúc xích ba một cây, cây nhiêu tiền?”

Tống Tịch Nguyệt đáp theo bản năng: “Sáu .”

Anh chưa, đó chính là lý do.

Tôi trả lời câu trước đó của anh:

“Môn không đăng, hộ không đối, không thể ở bên nhau.”

Tống Tịch Nguyệt cười, mắt không ý cười: “Mẹ tôi đã đưa vòng truyền đời con dâu.

“Ba tôi chuẩn bàn chuyện đính hôn .

lại nói môn đăng hộ đối?”

Tống Tịch Nguyệt trông rất tức giận: “Nói lý do thật sự, thì mười không cần trả.”

Tôi gỡ anh ra, cúi :

“Phải trả.”

Tôi nói rất chậm: “Quẹt thẻ, vay tiền, tôi đều sẽ trả anh.”

11

Lại một lần trong không vui.

Tôi bắt sữa Tống Tịch Nguyệt mỗi ngày.

Anh chê quá muộn, nói sữa không nguyên chất.

Tống Tịch Nguyệt trước luôn là giáo dưỡng.

trước mặt tôi lại đặc biệt tính toán.

“Xin lỗi, anh thể đừng đánh giá xấu được không?”

Một sữa lời , một đánh giá xấu trừ năm mươi.

Tống Tịch Nguyệt chỉ cười lạnh, quay đóng sầm cửa lại.

Tôi thở dài, biết rằng anh ghét tôi.

Để sớm trả hết mười .

Tôi dậy sớm hơn, nhận thêm đơn hàng.

Tôi không thích cái khung bốn sáng .

Giống như bây , tôi một kẻ say từ quán bar kéo lại.

Hắn vừa nói nhảm vừa nôn nóng kéo tôi.

sữa giằng co rơi vỡ, mảnh vỡ cắt sâu bắp chân tôi.

Tôi không biết Tống Tịch Nguyệt xuất hiện từ khi nào.

Chỉ nghe tiếng hét đau đớn của tên say.

Và một chiếc khoác ấm áp trùm lên tôi.

Tôi biết sau khi mà khoác bạn trai cũ là không đúng.

tôi nắm chặt lấy .

Không đành buông .

12

Tống Tịch Nguyệt đưa tôi trong nhà.

Lấy thuốc sát trùng lau vết thương tôi.

Vết thương không lớn, anh bôi thuốc rất lâu.

Tôi bối rối, nghe anh đột nhiên : “Chuyện như thế xảy ra nhiều không?”

Tôi khựng lại, hiểu anh đang nói chuyện quấy rối: “Hồi ở khu phố cũ, thỉnh thoảng gặp.

chuyển sang khu , an ninh tốt, đây là lần tiên.”

Tôi nghĩ một lúc cảm ơn, “Cảm ơn anh đã giúp, khoác tôi sẽ giặt sạch trả lại.”

Tống Tịch Nguyệt đứng dậy, ném bông gòn thùng rác.

Từ khóe mắt, tôi vài lon bia.

như anh xuất thân cao quý, thích rượu vang.

Lúc yêu nhau, tôi hay đùa gọi anh là “tiểu thư”.

Khi nào lại chuyển sang uống bia ?

Tôi vội vàng muốn đi sữa, vội nói: “Vết thương không sao, quầy đồ ăn vặt của tôi dạo đông khách.

“Tôi sẽ cố gắng trả nợ sớm, anh yên tâm.”

Tống Tịch Nguyệt cúi , tôi không nhìn rõ nét mặt anh: “Số tiền mười đó, không cần trả .”

Tôi ồ lên một tiếng, hơi bối rối.

Tống Tịch Nguyệt lặp lại: “Không cần trả .

về lý do …”

Tôi cứng đờ , tưởng anh lại muốn truy .

Tống Tịch Nguyệt chỉ cúi , chuyển trả lại tôi ba trước đó: “Không muốn nói thì thôi.”

Anh không nhìn tôi, giọng nghèn nghẹn:

“Tôi không ý ép .

không cần phải khổ như vậy.”

13

Tống Tịch Nguyệt mua toàn bộ sữa lại.

Tôi vẫn anh đưa đến bệnh viện.

Bác sĩ tiêm ngừa uốn ván tôi.

Tôi lại định cảm ơn, anh khó chịu ngắt lời:

“Hôm nay cảm ơn nhiêu lần , tôi nghe phát ngán.”

Bác sĩ trêu: “Cậu trai à, dịu dàng hơn với bạn gái chút.”

Tôi vội giải thích: “Bác sĩ hiểu lầm , chúng tôi không phải yêu.”

Tôi tưởng nói vậy sẽ khiến Tống Tịch Nguyệt vui.

đến khi ra khỏi bệnh viện.

Tùy chỉnh
Danh sách chương