Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HumWEo8w
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
13
Chưa đầy hai ngày sau, kết quả điều tra vốn đã trì hoãn hơn nửa tháng cuối cùng cũng được bố, thông báo và văn bản được bố cũng na ná những đã đăng, tôi thậm chí cảm thấy rằng ở mức độ nào , họ tham khảo nội dung của .
Tóm , chúng phải nhìn nhận vấn đề này cách biện chứng.
việc đúng là có tồn tại, chủ cửa hàng không hoàn tiền mà xin lỗi, lẽ ra việc đã có thể kết thúc.
Tuy nhiên, blogger “Thực Thần Khám Phá” cắt xén, chỉnh sửa ác ý, phóng đại video, gây ra ảnh hưởng xấu đến xã .
Thêm vào là những cư dân mạng chủ động đẩy câu đi xa, quyền danh dự của tôi đã xâm phạm hoàn toàn.
Tức là cái gọi là việc “mì âm dương” này –
Chủ quán: Ok.
Khách hàng: Ok.
Bệnh nhân: Ok.
Blogger: Không ok.
đây là lỗi của ai?
Nhìn dòng tin nhắn bên dưới toàn là “Tin vui!”, tôi chớp mắt ngơ ngác.
thôi á?
thôi, bao nhiêu ấm ức tôi phải chịu đựng bấy lâu nay coi xong rồi sao?
Trong phút chốc, tôi có cảm giác đ.ấ.m cú vào cục bông, bất lực vô cùng.
Sau có tin tức làm rõ từ phía chính thức, tôi đã sắp xếp suy nghĩ của mình và gọi điện đến vài văn phòng để tư vấn.
Tôi muốn cái gã “Thực Thần Khám Phá” mặc đồ đen kia.
Chưa kịp để của văn phòng nghiên cứu vụ án dịch vụ ăn uống đã liên hệ với tôi.
Họ biết thật đã được phơi bày, cũng biết yêu cầu của tôi, và rất sẵn lòng cử của tôi, giúp tôi việc nhỏ này.
Sau gặp Trương, anh ấy nói với tôi:
“ này có thể , khả năng cao là án dân .”
Tôi không hiểu.
Anh ấy đổi giọng:
“Ý là, nhiều nhất có thể giam giữ vài ngày, bồi thường vài trăm tệ, không thể tạm giam hình , nếu tin đồn anh bịa đặt là về thiên tai, địch họa có phạt nặng hơn, trường hợp của anh không được.”
Tôi nắm chặt tay.
“Được, dù ba ngày, tôi cũng phải anh , tại sao kẻ làm hại người khác có thể bình an vô , người vô tội phải tự chứng minh mình trong sạch?”
gật đầu, giúp tôi thu thập rất nhiều bằng chứng.
Cuối cùng, chúng tôi đã đệ đơn anh ra tòa.
14
Ngay nhận được đơn , “Thực Thần Khám Phá” đã gọi điện tôi.
Tôi không biết là anh , nên đã nghe máy.
Giọng nói ở đầu dây bên kia vang lên:
“Tôi, là tôi! Tôi là Thực Thần Khám Phá, xin anh, tha tôi đi! Từ anh đăng video làm rõ, các tài lớn cũng đăng văn bản đóng dấu đỏ ủng hộ anh, tài của tôi đã tấn tan tành rồi! Anh không tin xem thử đi, tôi đã xóa tài rồi! Tôi không làm nghề này nữa đâu!”
Tôi bật loa ngoài, rồi bán tín bán nghi mở trang cá nhân của anh trên các nền tảng.
Quả nhiên, trên toàn là dòng chữ “Tài này đã khóa vĩnh viễn vì vi phạm điều xx”.
Trong giây lát, tôi không biết nên nói .
lẽ tôi thật cứ thế bỏ qua sao?
lúc cư dân mạng tấn tôi trên mạng, anh trốn sau điện thoại xem trò vui, cười hả hê lắm mà, phải không?
Thấy tôi im lặng, đối phương sốt ruột:
“Anh ơi, là vài đồng bạc thôi, sao anh tôi nữa? Tôi là người tiêu dùng, cũng là nạn nhân đấy! Làm sao tôi biết anh mở cửa hàng lâu rồi! Làm sao tôi biết cái mà mì thiện nguyện của anh! Tôi không biết cả, hơn nữa tấm biển phải do chính anh gỡ xuống sao? vì 30 tệ, không thiết phải làm chứ! phải anh cũng thừa nhận rồi sao? Anh đúng là đã thu thêm tiền của tôi mà!”
“Tôi đã xem video rồi, biết trước anh nói thật tôi đã không đăng rồi, tôi đâu có biết! Sao anh tôi! Có phải làm đến mức này không!”
Tôi nghiến răng:
“Cứ câu anh không biết, không biết có thể tùy tiện bịa đặt vu khống người khác sao? Bỏ qua thật sang bên, đúng là này cũng có lỗi của tôi, anh thêm mắm dặm muối, chỉnh sửa ác ý, cố tình bôi nhọ danh tiếng cửa hàng nhà tôi, lẽ tôi có lỗi với anh sao?”
“Này anh bạn, tôi có thể hiểu anh lượt xem, lượt click, anh không thể lấy của người này đắp người kia chứ? Anh có thể làm ra loại gây hại người khác, lợi mình đừng sợ người khác trả đũa.”