Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2VioWRI3QK

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dù lớp trang điểm trên cô ta khá dày, vẫn che nổi nét tiều tụy.
Nghe đứa bé cuối cùng giữ được. Nhưng thì nhất định chịu ký đơn ly hôn.
Khi ánh cô ta chạm vào tôi, cô ta thoáng sững giây.
Sau đó bị đụng chạm tự ái, liền hất , giọng lạnh lùng đạo:
“Nhân viên! Lấy cho tôi đôi đắt nhất trong cửa hàng này!”
Hai chữ “đắt nhất”, cô ta nhấn mạnh đầy khiêu khích.
Cô bé nhân viên đứng bên cạnh lập tức bước giải thích:
“ ơi, đây chủ của cửa hàng tụi em đó. Dạo gần đây ấy thường đi kiểm tra các nhánh.”
“ mang size bao nhiêu? Em đi lấy ngay cho !”
Nghe tôi chủ, sắc thoáng biến.
Nhưng cô ta chưa kịp phản ứng gì, thì bóng cao lớn bất ngờ bước tới trước cô ta.
“ ! Cô có biết tôi tìm cô bao lâu ?!”
“Chẳng lẽ… cô thật sự bỏ tôi, vì gã này?!”
“Tôi vì cô mà làm đủ thứ, cô đối xử với tôi vậy sao?”
“Đám cưới cô tôi làm. Cô bảo tôi đầu tư cổ phiếu, tôi cắn răng đi vay tiền. Cô yên tĩnh thời gian, tôi đồng ý… Kết quả thì sao? Cô âm thầm bỏ đứa bé, rồi ở bên này… Cô còn biết xấu hổ gì ?!”
đỏ rực, giận dữ gầm với .
Cô ta nhướng mày, nhếch môi khinh bỉ:
“Vì tôi? đừng tỏ ra cao thượng nữa.”
Cô ta nắm lấy tay lớn tuổi bên cạnh, từng chữ rành rọt:
“ , kẻ bất tài. Tôi bao nhiêu lần rồi, tôi ly hôn.”
lao , kéo giật cô ta và ra.
“Cô vẫn vợ tôi! Cô có biết thế nào danh dự và đạo lý ?!”
bật cười khinh miệt:
“Buồn cười thật đấy! Tôi còn hỏi ngược đó. Trước đây chẳng phải chưa ly dị mà lén lút qua với tôi sao?”
Ánh cô ta lạnh tanh, lời dao cắt:
“Tất cả đều quả báo. báo ứng, hiểu ?”
Ngay khi lời vừa dứt, mấy lực lưỡng từ phía sau bước ra. lời, họ xông tới đánh trận tơi tả, mũi sưng vù tím tái.
tay trong tay với , cười rạng rỡ đóa hoa rực nở giữa mùa xuân, rồi rời đi thảnh thơi.
Còn thì nằm bẹp dưới đất, ánh trống rỗng vô hồn.
Tôi đứng cách đó xa, từ trên cao nhìn xuống ta – thể kẻ thua trận đang ngước nhìn cuộc đời lỡ.
Thấy tôi, ta vớ được cọng rơm cứu mạng, lập tức gắng sức bò tới, gương méo mó vặn vẹo.