Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ta chỉ là nhất thời hứng chí lừa gạt Trường một vố, ai ngờ bị ta lừa xong quay sang lừa luôn cả Thái t.ử.
biết mà biết ta đồn nhảm thế có tức đến mức bật nắp quan tài mà sống dậy không. đúng là dễ dụ.
sái cổ lời ta nói, nhưng cùng nhau giấu nhẹm Cố Vân Thâm.
Thế nên Cố Vân Thâm hoàn toàn không biết hắn gửi ở chỗ ta thì bị ta dạy hư thành cái dạng gì.
Từ khi chúng lời quỷ quyệt của ta, thái độ với ta đổi hẳn.
đây chúng không muốn ta làm hậu, không muốn ta thế trí của mẫu hậu chúng.
Nhưng bây giờ, chúng mong ngồi lên trí đó là ta — nữ nhân mà mẫu hậu chúng “thích”.
“Ta thà c.h.ế.t không làm hậu.”
Ta kiên quyết phản chuyện kinh khủng đó xảy ra.
May , Cố Vân Thâm không phép điều đó. Hắn vốn dĩ vẫn luôn đề phòng ta, để ở đây qua là để hoàn thành lời hứa.
Hắn chưa bao giờ ta sẽ chăm sóc tốt của .
Đương nhiên, hắn bất kỳ nữ nhân nào trong cung .
Lần Trường đổ bệnh, hắn mượn cớ phát tác, sạch trong cung của ta, thế nên một vài tức ta nắm bắt hơi chậm.
hậu nhanh ch.óng được đón Trung cung, điều bất ngờ là đó là muội của .
Ta hỏi Cố Vân Thâm: “Xin hỏi bệ hạ nghĩ cái gì thế?”
Trường vì chuyện hậu là di mẫu mà dỗi, giận đến mức không thèm nhìn phụ .
Cố Vân Thâm đúng là hạng tra nam, miệng thì nói yêu gái nhất nhưng dỗ vài câu không xong là thôi luôn.
với câu hỏi của ta, hắn rất thẳng thắn:
“Nàng ấy là muội của A , là dì của bọn , nàng ấy sẽ không hại chúng. Sau chúng sẽ hiểu lòng ta.”
Ta bật cười thành tiếng sự khẳng định của hắn.
Hắn luôn đặc biệt khoan dung với những liên quan đến .
Thế nhưng, những nữ nhân có thể sống sót trong thâm cung , có ai là vô hại cả.
Những kẻ tự nguyện bước chân nơi , ai nấy đều tràn đầy dã tâm.
Lý thị khi xuất giá danh tiếng mờ nhạt, gia thế, tài hoa hay dung mạo đều ở mức bình thường.
Nếu không phải vì là muội của , nàng ta có cửa cung, càng không có tư cách vượt ta mà ngồi lên trí Trung cung.
Lý thị, Cố Vân Thâm hứa với :
“Nàng ấy không thể thế trí của mẫu hậu trong lòng trẫm.”
Nghe vậy, hậu không hề d.a.o động, chỉ mỉm cười ôn hòa, nắm lấy tay mà dỗ dành, dù bị khước từ liên tục vẫn không hề lộ vẻ giận dữ.
Ta nhìn hậu đang ở thế khó xử và gã Cố Vân Thâm tự là đúng kia, cảm thấy thật thú , nhưng ta nói gì, chỉ đứng xem kịch.
Lý thị không bao giờ tranh sủng, thậm chí không thường xuyên xuất hiện Cố Vân Thâm.
So với đế, nàng ta chú trọng cảm xúc của Thái t.ử và hơn.
Hễ thấy chúng có vẻ không vui vì khoảng cách giữa mình và đế quá gần, nàng ta sẽ lập tức lùi ngay.
Đáng lẽ phải được nuôi dưới danh nghĩa hậu, nhưng vì là di nguyện của Tiên hậu nên Lý thị tuyệt không nhắc đến việc đòi từ chỗ ta.
Dù cung nhân bàn ra tán , coi thường Lý thị, nàng ta vẫn coi như không nghe thấy.
Các phi tần khác hễ thấy ta từ xa đã phải cung kính hành lễ, ta không đứng dậy thì nào dám nhúc nhích.
Nhưng với Lý thị, một vài phi tần có gia thế mượn cớ nô đùa mà lướt qua nàng ta, đi được vài bước mới sực nhớ ra hành lễ có lệ.
Chúng xử với Lý thị cực kỳ tùy tiện, thậm chí không đợi nàng ta lên tiếng đã đứng thẳng cáo từ, hoàn toàn không nể .
Cung nữ của Lý thị bất bình định đi cáo trạng với thượng, nhưng Lý thị ngăn :
“Không sao, bây giờ Trường và Thái t.ử mới là quan trọng nhất.”
Lời lọt tai ta, ta mỉm cười gật đầu, vô cùng tán đồng.
Ngay cả ngôi hậu của nàng ta là nhờ mà có, đương nhiên chúng là quan trọng nhất rồi.