Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Vừa về túc xá, tôi liền bật , đóng kính, kéo rèm và khóa lại.
Tôi đồng hồ, 8:48, vẫn may chưa 8:50.
Tôi bắt đầu tìm ki/ếm xung quanh túc xá và cuối cùng tìm vài chiếc , lẽ đủ để chống đỡ qua đêm nay.
, tôi nghe tiếng gõ , kiểm tra phòng ngủ.
Chỉ kẻ ngốc mới mở cho hắn , tôi giả vờ như không nghe .
khi gõ năm sáu phút, hắn rời đi.
May mắn không kéo dài 10 phút, nếu không tôi phải phòng vệ sinh, trong ấn tượng của tôi, phòng vệ sinh thứ không tốt đương nhiên tôi không muốn .
Chẳng mấy chốc đã 21:59, tôi không do dự mà , 10 mới thì muộn mất. Tôi vừa thì trên trần nhà bỗng tắt phụt, song rất sáng, toàn bộ túc xá đã tràn ngập ánh sáng.
12 đêm.
tiếng ồn ào vọng từ .
Tôi mơ hồ nghe giọng của Lâm .
“Tôi Lâm , mở nhanh lên.” Giọng run run.
Tôi không tin người, nhất khi rõ ràng rằng gặp tôi lúc 12 .
Không người bình thường nào rời khỏi túc xá lúc 12 cả tôi phớt lờ .
Không ngờ tiếng đ/ập ngày càng dữ dội, tôi đành phải ra khỏi giường ra .
không lỗ tr/ộm tôi phải nằm dưới sàn qua khe hở để xem gì.
Tôi nghĩ cùng lắm thì mình chỉ trống hoặc đôi chân, vì tôi tin rằng m/a không nghĩ mình gì cả.
Không ngờ tôi đôi đỏ rực, không biết đang ở tư thế nào nữa, chắc chắn đang nằm trên mặt đất, chằm chằm khe , hai tay chống đ/ập mạnh.
Tôi không thể tưởng tượng nổi, chỉ cái liếc , tôi liền đứng bật dậy.
Tôi quay lại giường tiếp tục ngủ, ngủ chi bằng nhắm nghỉ ngơi mà thôi, mấy phút tôi vội mở ra bởi vì sợ đột nhiên tắt.
lúc , không tiếng động, chắc chắn đã rời đi.
này sắp tắt, tôi lại khác.
Thế tôi sống sót ngày thứ hai mà không gặp sự cố gì cả.