Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Tôi từ Tây Bắc mang về một chiếc vòng vàng.
Là vàng ròng, nặng trĩu tay, tốn hẳn sáu vạn tệ.
Mẹ chồng vừa thấy đã thích mê, thử tay thì lưu luyến chẳng muốn tháo xuống.
còn bóng gió: “ này tay mẹ vừa khít thế này, chẳng lẽ con theo số đo cổ tay của mẹ sao?”
Tôi cười: “Mẹ à, là vòng vận, con cầu vận may, đã được khai quang rồi. Người khác mà rước xẻo thôi.”
Sắc mẹ chồng tức sầm lại: “Ai thèm thứ này của cô! Còn dám nguyền rủa tôi, nhà họ Tần chúng tôi là tám đời mới cưới phải cô!”
nói xong thì tháo vòng, ném mạnh xuống đất, vang một tiếng chát chúa.
Tôi vội vàng nhặt , may mà là vàng, chứ nếu bằng ngọc thì đã vỡ tan rồi.
Thầy đã dặn, món này phải giữ gìn cẩn thận, tuyệt đối không được sơ suất.
Vì thế, tôi đặc biệt cất nó dưới gối.
Ai ngờ sau, vòng vàng lại biến mất.
Tôi vội vàng gọi cho chồng, lúc đó anh ta đang ở công ty, hỏi có nhìn thấy vòng của tôi không.
Chồng tôi ấp a ấp úng, rõ ràng có điều mờ ám.
Tôi vừa lo vừa tức: “Có phải anh rồi không? là vòng vận, người khác tuyệt đối không được , nếu không sẽ gặp xẻo…”
Còn chưa kịp nói hết, anh ta đã cắt lời: “Lâm Thanh, đừng có vu oan cho tôi. Ai mà vòng của cô chứ, cô quên đâu đó thôi.”
Nói xong, anh ta bực bội cúp máy.
Đêm đó, chồng tôi không về nhà.
Mẹ chồng lại châm chọc: “Con tôi chẳng qua là chán ngấy thứ xẻo như cô nên mới chẳng buồn về thôi.”
2
Vài ngày sau, tôi nhận được một đoạn video từ bạn thân đang mang thai gửi tới.
“Lâm Thanh, mau xem đi, trong video có phải chồng cậu không?”
Tôi vừa nhìn, tim tức trĩu nặng.
là chồng tôi, Tần Miễn.
Trong hành lang bệnh viện, anh ta dìu một người phụ nữ đang mang thai, chờ làm sản kiểm.
Hai người đi cạnh nhau, thân mật bất thường, rõ ràng quan hệ chẳng hề đơn giản.
Bỗng nhiên, tôi nhìn thấy trên tay người phụ nữ có một chiếc vòng vàng – y hệt tôi đã !
Chẳng lẽ Tần Miễn đã ăn trộm vòng của tôi rồi tặng cho người đàn đó?
Máu trong người tôi sôi , giận run cả người.
chắn, tôi liền tìm hiểu thân phận người phụ nữ .
Hóa ra là bạn thời đại học của Tần Miễn – tên Đường Huệ, đã ly hôn, hơn còn sống cùng khu chúng tôi.
, Tần Miễn còn nhiệt tình giúp “một người bạn” tìm nhà thuê, tôi còn ngạc nhiên không hiểu sao anh ta bỗng dưng tốt bụng thế.
Tôi dùng tài khoản phụ kết bạn Đường Huệ trên WeChat, nhanh chóng lục được một bài đăng của cô ta.
【Người mình yêu và món quà Thất Tịch tuyệt vời nhất】
Hai tấm hình: một là bàn tay đang nắm chặt nhau, tấm còn lại chính là chiếc vòng vàng!
Tôi và Tần Miễn đã kết hôn sáu năm, thoáng nhìn đã nhận ra một bàn tay trong đó chính là của anh ta.
Mà bài đăng ấy lại được đăng ngày sau khi vòng của tôi biến mất.
Rõ ràng, Tần Miễn đã ăn cắp vòng vàng của tôi, rồi đem tặng cho nhân tình!
Cơn giận dồn óc, mắt tôi tối sầm.
Trên đời này sao lại có loại đàn ông vô liêm sỉ mức này?
3
Dù thế đi , tôi phải đòi lại chiếc vòng vận của mình!
【Chiếc vòng trên tay cô là vòng vận tôi , đã được khai quang. Người khác sẽ gặp xẻo, khuyên cô mau trả lại cho tôi.】
Tiểu tam không những không trả, còn tức chặn tôi.
Tần Miễn vừa về nhà, tôi liền ném ảnh anh ta.
Sắc Tần Miễn tái nhợt, nhưng miệng vẫn cứng:
“Ý cô là gì? Tôi đâu có quen cô ta. Vòng vàng chẳng phải giống sao? Cô vu khống à?”
Tôi lại đưa đoạn video ra.
Anh ta còn cãi: “Tôi… tôi đi vô tình gặp bạn học làm sản kiểm thôi, có thể chứng minh được gì chứ?”
Xin lỗi nhé, tôi còn tìm được cả ảnh hai người hôn nhau này.
Lần này, Tần Miễn hoàn toàn cứng họng.
Mẹ chồng không hề trách Tần Miễn, ngược lại quay sang trách tôi:
“ tại do cô không sinh được, con tôi không ly hôn cô đã là nể tình lắm rồi, cô còn muốn gì ?”
Tôi vừa phẫn nộ vừa lạnh lòng: “Vậy thì ly hôn đi.”
Tôi tìm luật sư, Tần Miễn là bên có lỗi nên tôi được chia nhiều tài sản hơn.
Thỏa thuận ly hôn nhanh chóng được ký kết, còn chờ giấy chứng nhận.
Nhưng căn nhà này do tôi bỏ tiền , nên tôi thẳng tay tống mẹ con họ ra đường.
Hôn nhân kết thúc, nhưng chiếc vòng vàng thì vẫn chưa trở về tay tôi.
4
Tôi đi tìm tiểu tam.
Cô ta vẫn chiếc vòng lấp lánh trên tay.
Đối diện sự chất vấn của tôi, cô ta chẳng hề hoảng hốt.
Cô ta ghé sát tai tôi, giọng hạ xuống rất thấp như tránh bị ghi âm:
“, chính là chồng cô tặng tôi, hơn , anh ta còn cho tôi không ít tiền . Nghe nói toàn là tiền cô nhịn ăn nhịn mặc mà dành dụm đấy. Nhưng cô thì làm gì được tôi? Cô có bằng chứng chứng minh vòng này là của cô không?”
Lời lẽ đó suýt làm tôi tức c.h.ế.t.
Rồi cô ta kéo giãn khoảng cách, mỉm cười đắc ý, tức đổi giọng:
“ là vòng tôi , có cả hóa đơn và biên lai. Dựa đâu mà nói là của cô?”
Nói rồi, cô ta còn lôi biên lai ra, rõ ràng là đã chuẩn bị sẵn.
Tôi cố kìm giận, lặp lại:
“Tôi nói lần , là vòng vận, người khác sẽ gặp , tốt nhất cô hãy trả lại cho tôi đi.”
“Đồ thần kinh! Có tin tôi báo cảnh sát không?”
Xem ra chẳng còn gì nói.
Tôi biết Đường Huệ vốn là một streamer nhỏ, có vài vạn fan, chuyên làm video chia sẻ kiến thức thai kỳ, trò mọi người.
Tối đó, tôi phòng livestream của cô ta.
Đường Huệ thậm chí còn kể này ngay trên sóng:
“ nay tôi gặp một con điên, cứ khăng khăng nói chiếc vòng này là của cô ta, trong khi rõ ràng tôi bỏ sáu vạn , có cả hóa đơn và biên lai. Cô ta còn nói là vòng vận, nguyền rủa tôi gặp xẻo…”
Bình luận liên tiếp nhảy an ủi cô ta:
【Chủ phòng chú ý an toàn, con điên nhắm vòng của chị rồi, biết đâu còn làm liều.】
【Cười c.h.ế.t mất, xã hội pháp trị rồi mà còn có cướp trắng trợn, điên thật.】
【Không chừng là một con thần kinh.】
Trong đó, có một bình luận khác hẳn:
【Vòng của chị trông giống vòng vận thật đấy. Nếu là của người khác, khuyên chị mau trả lại, kẻo rước xẻo.】
Nếu không phải chính tôi chưa gõ chữ, tôi còn tưởng bình luận đó là tôi viết.
【Trời ạ, chẳng lẽ con điên mò tận livestream này rồi? Chủ phòng bị nhắm rồi, mau báo cảnh sát đi!】
Đường Huệ tức làm bộ dạng hoảng sợ.
【Cảm ơn các bảo bối quan tâm, tôi đã báo cảnh sát rồi.】
5
Lần sau gặp lại Tần Miễn, họ không còn là “mẹ con ba người” , mà đã thành “gia đình bốn người” hòa thuận vui vẻ.
Tần Miễn dìu Đường Huệ đi dạo, còn mẹ chồng cũ thì xách theo bình nước.
Đường Huệ khát, ta vội vàng đưa tới tận tay.
Ngày , khi tôi mới kết hôn Tần Miễn, mẹ chồng từng như vậy.
Ôn hòa, ân cần, đối xử tôi chẳng khác gì con gái ruột.
Tôi đã từng nghĩ mình người.
Nửa năm , thái độ của bỗng thay đổi hẳn.
bởi khi đó, Đường Huệ đã mang thai, có thể sinh cháu cho nhà họ Tần rồi.
Ba người họ vừa nhìn thấy tôi, sắc tức đổi khác.
“Tiểu Huệ à, con cẩn thận chút, trong bụng con là cháu trai nhà họ Tần chúng ta, sau này hương khói dòng họ phải nhờ cả con đấy.
“Không giống như có người, gần sáu năm rồi vẫn chẳng đẻ được, uổng phí bao nhiêu thời gian của con trai ta…”
Mẹ chồng cũ giọng điệu chua cay, mỉa mai.
Tần Miễn thì chìm đắm trong ảo tưởng được làm cha, nét hân hoan.
Đường Huệ nở nụ cười của kẻ chiến thắng, còn cố tình giơ tay, khoe chiếc vòng vàng tôi, như khiêu khích, chắn tin rằng tôi chẳng làm gì được.
Tôi bật cười.
Đã là tự tìm đường c.h.ế.t, thì còn cách khác ngoài cô ta tự chuốc ?
6
Quả báo rất nhanh.
Đêm đó, Đường Huệ không mở livestream, tôi liền đoán là đã xảy ra .
Quả nhiên, sáng sớm sau, ngay ở cổng khu, tôi bắt gặp Tần Miễn bước đi vội vã.
Tay anh ta cầm một chiếc cốc giữ nhiệt, gương mệt mỏi, lo lắng.
Thấy tôi, anh ta chẳng nói câu , cúi đầu vội vàng đi mất.
Dù sao cùng một khu, giữa tôi và mẹ con nhà họ Tần đã ầm ĩ một trận, nên bất cứ gì xảy ra ở nhà họ, chẳng mấy chốc truyền tai tôi.
“Đêm qua, Đường Huệ xuống cầu thang không may bị ngã, tức đưa đi bệnh viện. Nghe nói đứa bé khó mà giữ được. Sáng nay, hai mẹ con thằng tra nam còn cãi nhau một trận. Mẹ nó bảo nó đi làm, đừng bệnh viện, nói rằng đứa bé của con đàn đã mất rồi, còn lo cho cô ta làm gì.”